Có mấy bạn cmt hỏi vì sao con trai anh trả lời cộc lốc vậy... Mọi người thông cảm, thường, nếu thảo luận việc nghiêm túc, anh sẽ trao đổi với bạn bằng tiếng Anh nên bạn không có thói quen "Dạ thưa" theo kiểu thông thường. Với lại thật ra, bạn lần đầu react nên cũng rất run, gặp câu hỏi khó nên nghĩ gì phun ra cái đó. Mọi người hiểu giúp nhe.
@vyphan4589
2 жыл бұрын
Wow em thấy anh trí rất tôn trọng ý kiến bé thông qua cách trò chuyện. Hi vọng có dịp nghe anh Trí và bé thảo luận bằng Tiếng Anh (AOA)
@vietanh4369
2 жыл бұрын
thảo luận bằng tiếng anh, quá dữ!!
@wyvern1455
2 жыл бұрын
Anh cho bé làm React với anh thêm mấy video nữa cho bé bớt run anh :D có thêm người khịa lại anh Quéo
@hagiang4965
2 жыл бұрын
Em nghĩ ko cần quá câu nệ việc “dạ thưa” đâu, chỉ cần bạn bé chú ý trả lời câu cú đầy đủ chủ ngữ là được rồi ạ. Biết là anh cũng cố gắng tạo một cuộc thảo luận thoải mái để bạn tự do đưa ra ý kiến của bản thân, nhưng em mong lần sau nếu quay clip bằng tiếng việt thì anh và ekip sẽ chú ý hơn về việc này. (Mà để tránh gượng ép thì 2 ba con có thể trao đổi bằng tiếng anh xong làm sub ở dưới cũng được nè) Dù sao thì em cũng rất thích việc người lớn lắng nghe quan điểm, suy nghĩ của trẻ em một cách tôn trọng, bình đẳng như này. 😘
@williamkhoa
2 жыл бұрын
vấn đề k chỉ là bạn không dạ thưa, mà chủ ngữ của câu bạn cũng bỏ đi hết, trong tiếng Anh bạn cũng bỏ hết chủ ngữ à a?
@ngocgiangtran2787
2 жыл бұрын
Khi bị đòn roi, bản thân những đứa trẻ phần lớn sẽ tự nghĩ rằng chúng đã sai, đã không nghe lời, đã học kém nên bị phạt chứ rất ít trẻ có được ý thức rằng chúng đang là nạn nhân của vấn nạn bạo hành. Chính vì lý do đó mà trẻ luôn tự có cái ý thức rằng chúng phải chịu trách nhiệm với lỗi lầm của bản thân mà không muốn chia sẻ hay kêu gọi sự trợ giúp ở những người hàng xóm xa lạ. Do đó đúng như anh Trí nói, giáo dục và tuyên truyền đang là phương thức hết sức cần thiết cho cả phụ huynh và trẻ nhỏ. Cảm ơn anh vì có những video tâm huyết và kịp thời.
@tamlongification
2 жыл бұрын
Cho nên nhiều đứa trẻ đấy may mà lớn thì nó lại quay ra bảo vệ hình thức đấy, và nói những câu khiến chúng ta khá bất ngờ là: "Đó là những trận đòn mà nó đáng phải nhận", và nó tiếp tục làm thế với thế hệ sau nữa. Đây là nỗi đau mang tính kế thừa nhiều thế hệ, nếu cái thước đầu tiên sai, thì nó có thể làm các cái thước của thế hệ sau cũng sai tiếp.
@anhthu369
2 жыл бұрын
@@tamlongification giống cái câu “thương cho roi cho vọt” đấy ạ
@trungkienanghuynh1124
2 жыл бұрын
hoặc cx có thể theo hiệu ứng bàng quang như vid trc
@nghibe9077
2 жыл бұрын
Em vừa khóc vừa tỏ lòng về câu chuyện của em: Năm nay em 16 tuổi, từ nhỏ em đã bị bạo hành từ gia đình . Tuy cảm nhận được sự yêu thương của bố mẹ dành cho em nhưng cách dạy dỗ của họ lại bằng bạo lực. Hồi bé em đã từng là một đứa trẻ ham tìm tòi, luôn thắc mắc và tìm hiểu mọi thứ cho nên đụng vào gì cũng hỏng, lúc nào cũng trốn đi chơi. Mỗi khi em mắc phải những điều này bố mẹ em thường ra sau nhà và kiếm một cành cây dẻo tướt lá đi rồi quật vào chính mọi thứ trên cơ thể em.Hay những lần lên lớp bị điểm kém, không chỉ bố mẹ đánh em đâu mà còn chính người tin cậy cuối cùng nhất là thầy cô còn đánh , chính họ đã thông báo cho bố mẹ em và còn nhắc nhở họ phải dạy dỗ bạo lực em một trận nó mới nghe lời. Ba mẹ em có khái niệm:'' Mày khóc nữa không *Đập thêm 2 phát roi* em khóc to hơn nữa vì quá đau đớn* Tao đập mày khi nào mày im mồm thì thôi'' và em đã rất cố gắng nhịn khóc nhưng không thể, hồi đấy em rất ngây thơ nên chưa phản kháng bố mẹ bao giờ nên luôn nghĩ sự la hét của mình là SAI. cho đến bây giờ em thực sự thẳng thắn suy nghĩ, em cảm nhận suy nghĩ của một đứa trẻ (của em) :"AI ĐÓ GIÚP TÔI ĐI, CHÚ ANH HÙNG ƠI RA ĐÂY GIÚP CHÁU VỚI!! CHÁU GHÉT BỐ MẸ, HỌ LÀ NHỮNG QUÁI VẬT *chạy qua hàng xóm nhờ sự giúp đỡ* HỌ ĐÓNG CỬA LẠI VÀ BẢO MÀY LỲ THÌ ĂN ĐÒN THÔI:)'' luôn có khái niệm "Người lớn làm gì cũng đúng, trẻ con biết cái gì mà được nói?'' hay "Đập nó cho chừa để lần sau không dám vậy nữa''... Em thực sự quá bất lực ... cho đến lớp 8-9 em vẫn còn bị giáo dục bằng bạo lực, tuy đã mất niềm tin vào hàng xóm, người lớn xung quanh nhưng em vẫn mạnh mẽ la lớn và tìm cách để có người giúp đỡ, tuy biết rất cả chỉ là vô vọng... em vẫn đứng lên giải thích ''Ba mẹ lớn rồi , trưởng thành rồi thì hãy ngồi xuống nói từ từ chứ đừng làm vậy, đau con..'' Nhưng anh biết sao ko :) ... họ nói :'' Mày là con m không có quyền dạy tao, ừ mày nói thử tao coi , nói sai câu nào tao đập thêm'' vâng em đã nói ra những điều trong lòng nhưng em mới bắt đầu nói câu "Bố mẹ làm vậy là sa...i'' Chưa kịp bày tỏ hết đã bị đá đập đầu xuống sàn kêu rất to, họ quật que vào lưng và chân em , em đã cố gắng lấy tay đề tránh những đòn đánh vào chân nhưng lại bị quật thằng tay mình khiến tay của em không thể vựt dậy trống lại được vì quá đau... Hàng xóm thì ủng hộ cách dạy bố mẹ em nhiệt tình , còn kêu đánh thêm. Lúc đấy em cũng biết đó là trái pháp luật phải báo công an nhưng em sợ bố mẹ xa mình , bố mẹ không ở cạnh mình nữa, sợ rằng mẹ mình mất việc không thể gánh gia đình, em không dám làm điều đó. Chỉ còn cách chấp nhận và nhịn cho qua,...từ xưa em vẫn bảo vệ ý kiến của mình không thể cho bố mẹ điều khiển chúng như một con rối. Bậy giờ đã 16 tuổi, ít bị đánh hơn bởi vì em đã giữ khoảng cách họ, và luôn che giấu quyền riêng tư của mình, che giấu sai lầm của rồi một mình sửa chữa, không còn là đứa trẻ lúc nào cũng cho họ kiểm soát. Tất cả đã đánh đổi một tuổi thơ hồn nhiên của một đứa trẻ cho đến bây giờ em làít nói và không giao lưu cùng gia đình, sợ họ biết em chơi game hay điểm kém , em rất sợ điều này sảy ra lần nữa nhưng trong lòng em vẫn có họ ... nếu điếm số lần bạo hành ít nhất là 100 lần..Xưa em tính cắt cổ bằng dao và luôn nghĩ mình vô dụng không nên tồn tại . giờ đây em đã vượt qua tất cả, mọi thứ khiến em trở thành một người chững chạc hơn những bạn lứa tuổi khác. cSâu trong trái tim em luôn cảm thấy tổn thương, em đã cố gắng quên đi gạt bỏ tất cả để trở thành rèn luyện bản thân sau này là người thành công, rồi khi làm mẹ ,em không bao giờ mắc sai lầm như chính bố mẹ mình. Để chữa lành tâm lí không đơn giản tí nào, bố mẹ em nói'' Mày quá yếu đuối, không có bản lĩnh'' em chỉ cười và suy nghĩ "Bố mẹ đã bao giờ hiểu sự chịu đựng bấy lâu của con đâu...Con thực sự là một đứa trẻ mạnh mẽ...'' Nếu anh không đọc được cũng không sao ,chỉ cần em bày tỏ nỗi niệm của bản thân là đủ rồi ,Cảm ơn ạ
@namphuong04
2 жыл бұрын
Mình cũng muốn chia sẻ câu chuyện của mình, mình cũg từng trải qua việc tương tự đứa bé 8 tuổi ấy. Sự việc xảy ra khi mình học lớp 3, nhà mình sửa chữa nên mình đc gửi ở nhà, khác với bé gái bị đánh thì mình bị châm kim ở đầu gối bị nhữg nơi mà ko ai có thể kiểm tra được, người đánh mình là bác dâu - còn bác trai mình thì rất bênh vực vợ nói rằng do mình ăn chậm ko chịu ngủ trưa.., và đỉnh điểm bác ấy đã lấy kim châm vào đầu mình khiến mình trợn trắng tròg mắt và đưa đi cấp cứu( rất may mẹ mình đã mag mình thoát khỏi nhà bác và sau này mẹ mình kể lại rằg bsi đã gào lên muốn mình chết hay sao mà để nông nổi này). Bác trai minh đã mất do lớn tuổi và bác gái vẫn còn, nhưg nỗi ám ảnh về khoảg tgian ấy khiến mình ko dám mở lòg kể với ai đc vì nhữg nếu nhìn thoág qua ko ai nhìn thấy vết thương, ko có chứg cứ để nói, bác ấy trước mặt mọi người luôn tỏ vẻ iu thương nhìn khi ở nơi bố mẹ mình hay ng khác ko thấy thì rất tàn nhẫn. Khi biết câu chuyện này mình thấy may mắn hơn bé ấy là mình còn sống, dù chuyện này xảy ra với mình đã qua hơn 20 năm nhưg nhữg nỗi đau đó vẫn còn ám ảnh đến bây giờ
@jinlazang3803
2 жыл бұрын
Tội bạn vl, cố lên nha! Rồi những người như vậy sẽ gặp quả báo thôi bro👊
@tammiebui989
Жыл бұрын
Thương bạn quá, sau bác dâu lại độc ác như vậy, sau khi bạn đi cấp cứu thì mẹ bạn có biết là do bác dâu bạo hành bạn không, bác dâu ấy ko bị trừng phạt gì sao???
@phuongmy3083
2 жыл бұрын
Cảm ơn anh Trí đã cùng lên tiếng, đã đến lúc chúng ta thôi im lặng trước hành vi xâm hại bạo hành trẻ em
@nguythongdeleptrai6404
2 жыл бұрын
Hi vọng sự ra đi của cháu bé sẽ khiến cho 1 số người cho rằng việc dạy dỗ 1 đứa bé bằng cách đánh đập là đúng hiểu ra rằng : Họ sẽ có thể đi tù về hành vi này
@Quannguyen12345-l
2 жыл бұрын
@@nguythongdeleptrai6404 đánh đập còn đỡ chứ chửi là ngu hay gì thi mới kinh khủng
@watarusato06
2 жыл бұрын
@@nguythongdeleptrai6404 Tại mẹ nó ngu thôi đánh ai lại đánh chết. Nếu mà đánh k chết chắc đến nay chả ai biết chuyện này. Chỉ lúc chết thì thiên hạ mới quan tâm. Nói chung ở VN đánh con nít là bt, chỉ là đừng đánh chết là ok.
@imcjfromgrovestreet1989
2 жыл бұрын
@@Quannguyen12345-l chắc chưa bị đấm nên nói được câu này
@imcjfromgrovestreet1989
2 жыл бұрын
@@watarusato06 ôi không người từ thời phong kiến còn sót lại này
@namemy4059
2 жыл бұрын
Vụ việc này khiến mọi người đều rất bất bình và giận dữ. Thật kinh khủng, tại sao lại có thể đánh một đứa trẻ dã man như vậy? Tại sao một người cha lại vô tâm để con mình bị đánh như vậy? Thậm chí còn đồng tình với việc đó. Và nhiều nguyên nhân được đưa ra để lý giải cho hành động này trong đó phổ biến nhất là câu tục ngữ "Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi". Rất nhiều người cho rằng chính câu tục ngữ này là nguyên nhân và cũng rất nhiều bậc phụ huynh lấy câu tục ngữ này biện hộ cho hành động đánh con của mình. Điều này khiến tôi khá bất ngờ, tại sao lại có quá nhiều người lớn hiểu ý nghĩa của câu tục ngữ này một cách sai lệch như thế trong khi tôi nghĩ rằng một em học sinh hoàn toàn có thể hiểu rõ ý nghĩa của câu tục ngữ này, vì hồi còn đi học ai cũng được giải thích ý nghĩa của câu tục ngữ này trong giờ văn rồi. Nói đến vấn đề này tôi có tìm được một bài viết rất hay, xin phép được trích dẫn như sau: "Nói đến giáo dục hiện nay, người ta thường lên án việc đánh phạt học sinh và hay lấy câu “Thương cho roi cho vọt” để cho rằng đó là kiểu giáo dục lạc hậu, xưa cũ. Việc lấy câu “Thương cho roi cho vọt” để phân tích và bảo cách giáo dục của người xưa là không còn phù hợp với hiện nay là sai, giáo dục phải bằng tình thương chứ không phải là đòn roi, đánh đập. Theo tôi, sử dụng câu tục ngữ như thế là không chính xác, là thiếu hiểu biết vì câu tục ngữ này có hai vế đối nhau, sao lại tự ý cắt đi một nửa? Chính việc cắt bỏ một vế đó đã dẫn đến việc cho rằng cách giáo dục của ông cha ta là không tôn trọng trẻ, là vi phạm nhân phẩm trẻ. Câu tục ngữ đầy đủ là: “Thương cho roi cho vọt Ghét cho ngọt cho bùi” Tục ngữ của ông cha là kho tàng quý giá, từng câu, từng chữ đều được chắt lọc nên có ý nghĩa sâu xa, thâm thúy. Không thể hiểu ý nghĩa tục ngữ bằng nghĩa đen đơn giản như vậy. Nếu thương thì phải dạy bằng đòn roi. Vậy sao đã ghét lại dùng lời ngon ngọt? Đã ghét thì không thèm nhìn mặt, không nói đến một lời mới đúng chứ. Chỉ cần tự vấn như thế, chúng ta đã thấy rằng lời người xưa không thể hiểu sơ sài như vậy. “Thương cho roi cho vọt” phải được hiểu là nếu thương yêu thì nhớ nghiêm khắc dạy bảo, uốn nắn cho nên người, không quá chiều chuộng, muốn gì được nấy sẽ làm trẻ hư. “Ghét cho ngọt cho bùi” là khi ghét bỏ có thấy trẻ làm điều sai trái cũng chẳng nhắc nhở, bảo ban, thậm chí còn “độc ác” hơn là khen ngợi, khuyến khích… để trẻ ngày càng sai phạm và cuối cùng hư hỏng, thành người xấu. Lời cha ông là lời vàng ý ngọc. Xin đừng tự ý cắt xén để rồi hiểu nó một cách thô thiển và chê bai cho rằng cách giáo dục của người xưa quá lạc hậu. “Lời quê chắp nhặt dông dài” xin được bày tỏ ý kiến, chỉ mong câu tục ngữ quý của ông cha được trả lại nguyên vẹn. LÊ PHƯƠNG TRÍ". Tóm lại hành động của của người mẹ kế là cực kỳ kinh khủng, không có tính người, vì phạm pháp luật, không thể tha thứ và cần bị xử lý nghiêm khắc. Các bậc phụ huynh nên thay đổi cách dạy con, đừng lấy câu tục ngữ của cha ông để biện hộ cho hành vi đánh con của mình khi chưa hiểu rõ ý nghĩa của nó.
@NgocanhNguyen-pc4nd
2 жыл бұрын
hay quá ạ, bạn viết rất đúng và sâu sắc ạ
@cloudpinky5368
2 жыл бұрын
Bạn nói rất chuẩn lun: từ khi còn nhỏ, khi mình nghe câu tục ngữ ấy mình đã tự hỏi thầm : " tại sao ghét lại được cho ngọt, cho bùi nhỉ?🤔🤔" Phải đến tận bây giờ khi lớn lên mình mới hiểu đúng được câu tục ngữ đó và thấy rằng người lớn đã hiểu sai nó thế nào 😔😞
@ZkullShot
2 жыл бұрын
Tuyệt vời, mình thích cách bạn phân tích
@linhphotocopy64
2 жыл бұрын
Đúng luôn ba mk khi con nhỏ và bị chú bác trong gia đình dùng lời ngon ngọt dụ ba t học thói hư tật xấu như đá gà hút thuốc các kiểu để ông cố bà cố ghét bỏ ko dc thương mà hồi xưa trong gia đình giàu các anh em dâu rể trong nhà luôn tim cách đá đít ng khác ham hại nhau nhằm ko con cơ hội tranh tai sản
@PhuongHoang-ch9zo
2 жыл бұрын
Hồi nhỏ em cũng có bị bạo hành từ thể xác cho đến cả tinh thần. Em cũng từng cầu cứu những người xung quanh, nhưng không một ai làm gì cả, thậm chí em có cảm giác mọi người không ai để tâm và cảm thấy điều đó quan trọng Dần dần em học cách lơ đi mọi cảm xúc khổ đau của mình, gói luôn tụi nó vào một góc và lơ nó đi, coi như mình không có tuổi thơ gì cả, cuộc đời mình chỉ bắt đầu từ khi được tách ra sống một mình. Những điều đã trải qua, em coi như em được ông trời ưu ái cho những bài huấn luyện để có được em với ý chí sinh tồn mãnh liệt của hiện tại. Mặc dù vậy nhưng đôi lúc có cái gì đó khơi gợi lại một chút xíu những vết thương đó, em thấy cũng buồn và không nghĩ rằng mình có thể đối diện trực tiếp với nó Học hỏi từ tinh thần của anh Trí, em cảm thấy mình thăng bằng hơn nhiều, hi vọng một ngày nào đó em đủ nội lực để dám nhìn thẳng vào những tổn thương đó và giải quyết nó, thay vì lơ nó đi, còn hiện tại cứ nghĩ đến mé mé thôi cũng nước mắt giàn giụa hông hiểu vì sao (khóc một dòng sông nãy giờ luôn)
@aleskarotachi2150
2 жыл бұрын
Mặc dù nói cha mẹ dạy con đánh đập là việc bình thường. Nhưng nói thật, với em, dạy con nó chỉ được 2-3 phần thôi, còn lại chỉ là họ đang thể hiện cái tôi, vì sĩ diện cá nhân, vì tìm một chỗ để trút giận, để xả những cái tiêu cực trong người mình ra mà thôi. Cái gì mà đánh cho nó đau, nó nhớ, nó hiểu.....nhỏ thì có thể nó còn đau, còn biết sợ, nhưng rồi lớn lên thì sao? Dùng đòn roi hay la mắng còn tác dụng với nó sao? Thậm chí có những cái mà người lớn chúng ta phải trưởng thành, trải qua bao sóng gió mới hiểu ra được, nhưng lại bắt một đứa trẻ hiểu ra sau một trận đòn roi, đúng là mắc cười. Rồi gì mà nói nhẹ nó không nghe đâu, phải đánh nó mới nghe. Đó là vì anh bất tài, anh vô dụng. Chứ không phải vì đứa bé hết dạy được. Chúng ta hay đổ lỗi cho hoàn cảnh, cho người khác, rằng vì thế này, vì thế kia nên tôi mới như vậy. Nhưng sự thật lại là: vì tôi muốn hành động thế này, nên tôi có suy nghĩ đó để hợp thức hóa hành động của mình. Vì tôi muốn ném bể cái ly nên tôi cố gắng để cơn giận của mình tăng cao, để hợp thức hóa hành động vì tức giận mà ném bể ly của mình. Còn nếu tôi không muốn ném bể ly thì tôi đã cố gắng hạ cơn giận của mình xuống rồi.
@seeker-ge3vu
2 жыл бұрын
Đúng hay trúng tim đen
@nganvan5768
2 жыл бұрын
Đúng, giống trong 2 cuốn sách Dám bị ghét, Dám hạnh phúc của Kishimi và Koga cũng có phân tích vấn đề này rất đúng về mặt tâm lí và hành động của con người luôn.
@yaminohana2889
2 жыл бұрын
Nơi lạnh lẽo nhất không phải bắc cực mà là nơi không có tình người. Hai con người được gọi là "bố mẹ" kia tôi không muốn nói tới nữa, đó là 2 con quỷ đội lốt người.Rõ ràng, giá như hàng xóm hành động quyết liệt hơn, giá như ban quản lí giải quyết rõ ràng hơn thì có lẽ cô gái nhỏ ấy vẫn sống. Sự đáng sợ của việc im lặng được đẩy lên đỉnh điểm trong câu chuyện này.
@imcjfromgrovestreet1989
2 жыл бұрын
Như người Nhật họ sợ phiền
@huongvu4606
2 жыл бұрын
Là một đứa từng ở trong hoàn cảnh như bé, em đã nghĩ đến việc tự tử ở năm 12t. Bố em lấy dì xong thì đi làm xa lúc ấy điện thoại còn hạn chế nên không được nói chuyện với bố Em cũng không dám nói với ai rằng mình bị bạo hành, em bị đánh bầm tím chân tay đến nỗi đi học không dám sắn tay áo có hôm vô tình bạn nhìn thấy nó đã hỏi nhưng em đã bảo bị ngã. Không dám nói vì sợ sau khi nói không ai giúp được mà còn bị đánh đau hơn, người giúp mình khi ấy chỉ có thể đến và khuyên chứ không thể đem mình ra khỏi ngôi nhà đấy. Năm em 13t em không chịu nổi nữa đã xin bố cho em đi làm xa chỉ bởi vì muốn thoát khỏi ngôi nhà đó, lúc đó bố có khuyên em rất nhiều rằng phải đi học mới có tương lai nhưng em sợ quá chẳng còn nghĩ đến được tương lai sau này mà chỉ nghĩ được ngắn hạn là bây giờ.
@MinhangVRArt
2 жыл бұрын
Thương bạn❤️.
@trietngoduongminh7665
2 жыл бұрын
.
@AiLife115
2 жыл бұрын
bạn nói đúng, vẫn là vấn đề ở đó, có nói ra thì ai chả ai cứu được mình ra khỏi căn nhà đó ngay cả. Họ giỏi lắm cũng chỉ tới và nói vài câu. Hậu quả vẫn là mình sẽ bị đánh thậm tệ hơn ở trận đòn sau đó. Còn cô bé ở đây còn kém may mắn hơn khi cả cha đẻ chung mái nhà cũng chả quan tâm, lại cấm cản đủ thứ... có khi cũng góp phần đánh con nữa.
@mangomango4086
2 жыл бұрын
Cố gắng lên bạn nhé😊
@mangomango4086
2 жыл бұрын
Nếu như có cơ hội bạn nên cố gắng đi học nhé, bạn có thể học bổ túc cũng được ( đó là quan điểm mình thôi☺️)
@keliin1687
2 жыл бұрын
anh ơi khi mẹ và bà em biết bé gái 8t đó bị bạo hành như thế mà bà và mẹ còn nói gặp t bực mình thì t nắm tóc t xoay vòng vòng luôn , đánh cho chết . em nghĩ anh sẽ không tin và em cũng câu nói và em suy nghĩ từ sáng đến giờ nó làm em hoang mang và bắt đầu sợ gia đình của em , em đã mém khóc khi những câu nói đó từ mẹ và bà của em .
@25.lehuuminh80
2 жыл бұрын
Qua những gì em trải nghiệm được thì em rút được: Đánh con càng nhiều thì tâm lý của đứa trẻ sẽ càng bị ảnh hưởng nặng nề và dẫn đến sự biến chất trong suy nghĩ đứa trẻ. Phạt con đã trở thành làm hỏng con, đã không làm cho con ngoan hơn, mà lại làm cho tâm hồn, suy nghĩ của đứa trẻ. Em đã chứng kiến và lắng nghe nhiều đứa trẻ bị đánh đập nhiều từ nhỏ, và tất cả những đứa trẻ đó đều có những suy nghĩ sai lệch. Người thì luôn có sự vô cảm trên khuôn mặt, người thì bị mắc bệnh tâm thần, người thì có những suy nghĩ cực kì đen tối và tiêu cực đến mức không bậc phụ huynh nào có thể ngờ được,...
@hanguyen6289
2 жыл бұрын
Càng đánh con cái càng làm chúng xa cha mẹ mỗi lần những đứa trẻ nhìn cha mẹ chúng không phải là nhìn cha mẹ mà là nhìn người thống trị tạo cảm giác sợ hãi ảnh hưởng rất nhiều đối với tâm lí đứa nhỏ. Sang chấn tâm lí lúc nhỏ thì không thấy nhưng càng lớn dễ rơi vào chầm cảm, cô đơn mất lòng tin vào cuộc sống. Những người thường xuyên bị cha mẹ giáo dục bằng đòn roi khả năng sẻ chia và yêu thương cuộc sống rất kém. Và những người đó khi lớn rồi rất cô đơn vì lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ.
@25.lehuuminh80
2 жыл бұрын
@@hanguyen6289 Đồng ý với quan điểm của bạn!
@duphuong8870
2 жыл бұрын
Quan trọng là đánh đúng cách đúng thời điểm. Bạn đã bao giờ chia sẻ với người được dạy dỗ bằng roi đúng cách chưa??? Nói thì dễ lắm dạy mới khó. Công dạy dỗ không tự nhiên mà lớn lao thế đâu.
@25.lehuuminh80
2 жыл бұрын
@@duphuong8870 Đương nhiên là nói rồi. Không tôi không muốn em gái mình phải trải nghiệm mấy cái suy nghĩ tiêu cực quá sớm nên đã bảo mẹ cố gắng ko đánh bằng doi, gậy,... Còn bố toi thì chịu, không có thuốc chữa với người nghiện rượu chè.
@floratruongw3140
2 жыл бұрын
Mình đồng ý một phần với quan điểm của bạn. Mình cũng từng là một đứa trẻ bị bố mẹ đòn roi rất nhiều nhưng có lẻ số ít người có thể ổn như mình. Tuy nhiên cảm giác lúc đó của mình thật sự như muốn thoát li khỏi gia đình, nhưng khi nghĩ đến việc mình không còn ai chăm sóc đủ đầy, thì mình lại thôi...
@game4ever237
2 жыл бұрын
Địa ngục trần gian hóa ra ko ở đâu xa. Tôi quá đau xót dù ko sống ở khu đó và là một người xa lạ, nhưng tôi tự trách bản thân là người lớn như tôi. đã không thể làm gì đó cho đứa trẻ kia. Tại sao sự thay đổi chỉ có thể xảy ra khi phải có một nhân mạng mất đi chứ?? Tôi đã từng là nạn nhân của đòn roi lúc bé cách đây 20 năm và ngày hôm nay chính tôi nhìn thấy một đứa trẻ ra đi vì đòn roi tra tấn như vậy. Nhất định quyền trẻ em không thể chỉ đơn thuần nằm trên giấy mực như vậy được 💔
@_h.c80_42
2 жыл бұрын
Đồng cảm. Hồi còn nhỏ, em cũng từng bị đánh rất nhiều. Không đến nỗi tệ hại như thế này, nhưng mỗi trận đòn đều là một trận đòn đau, và cái cảm giác run rẩy mỗi khi nhìn thấy cây roi ấy vẫn còn. Thật sự mà nói, em hồi ấy không phải là không cố để đừng bị vụt, nhưng cái tính em cũng chả phải là một đứa yên tĩnh cho cam, nên lúc nào cứ bữa mà bố mẹ trong người khó chịu là toang ngay. Em bức xúc lắm chứ, cơ mà vấn đề là không dám nói ra. Họ luôn luôn, luôn luôn vịnh vào đúng một cái câu, “Thương cho roi cho vọt” ấy, để mà dạy em. Mặc dù thực tại rõ ràng, nó đã tàn phá và làm em suy sụp. Ít ra hồi ấy còn may, em vẫn còn những người bạn. Tuy không nói gì, nhưng có ai đó để mình quên đi nỗi buồn và khuây khỏa cũng là chuyện tốt. Bây giờ nghĩ lại, ít ra chuyện ở nhà em cũng đã tiến triển nhiều rồi. Ít nhất thì bố cũng là một người siêng học hỏi. Mẹ thì hiếm khi đánh em lắm, có lẽ một phần vì mẹ là phụ nữ, tình cảm hơn, giao tiếp dễ dàng hơn. Cũng có lẽ vì hồi xưa mẹ ít bị đánh hơn..? Hay quen rồi nên mới hiểu…? Em thật sự mù mờ, vì bố mẹ hiếm khi kể những chuyện ấy cho em lắm. Bản thân em (bây giờ, chứ ngày xưa đời nào nghĩ thế) thì cho rằng, ắt hẳn phải có một, hoặc nhiều nguyên nhân, gián tiếp hay trực tiếp đã dẫn đến những hành động này. Đó có thể là sự bạo hành từ thế hệ trước, việc làm của những người xung quanh hoặc là ảnh hưởng từ những tư tưởng mà họ tiếp xúc chăng ? Em thật sự hy vọng là sau khi các bậc phụ huynh coi video này của anh Trí, họ có thể làm gì đó để cải thiện lại mối quan hệ với những đứa con của mình. Bố mẹ em thì em nhận thấy, họ cũng nằm vào thể loại yêu con (em biết rõ, cơ mà bị vụt vẫn đau à nha mọi người QAQ, đừng có bắt trước làm theo rồi mong con vẫn yêu mình, hiểu mình đấy !), chỉ là cái hệ tư tưởng từ trước đã ngấm sâu vào máu, khó trị lắm. Em nói điều này không phải muốn viện cớ cho những người không chịu thay đổi, mà để tìm cho những ai muốn có một cơ hội đổi thay, một điều gì đó cho họ học tập, cải thiện. Erm…, em nói lòng vòng quá nhỉ, túm lại thì, em chỉ muốn hỏi thử là, bữa nào mình làm thêm một cái clip phân tích về cách dạy con được không ạ ? Bởi vì em biết, ba em, tuy khi xưa là một người rất hay đánh con, nhưng giờ đã cải thiện được bớt, và chắc chắn, sẽ muốn học hỏi thêm nhiều, cái cách làm sao để nuôi dạy, giao tiếp với một đứa trẻ ! (À thì, em chỉ muốn nói,là không phải bậc phụ huynh nào từng hay đánh đập con cũng không coi- Vì không coi em cũng bật lên cho coi mà =^= Nhà em khi cơm tối em hay bật video của anh để nghe á…) Vậy thôi ! Em xin hết ! P/s: Cảm ơn anh vì cái clip ý nghĩa này ❤️❤️❤️ P/s part 2: Phần này em nói về cảm nghĩ của em, của một đứa trẻ khi điều đó xảy ra: Thật sự là rất buồn bực, rất muốn vùng lên, hét lên và đáp trả lại, muốn tổn thương luôn cả bố mẹ mình…. Nhưng dĩ nhiên là không, không thể, không muốn, và cũng không làm được. Cảm giác rất mâu thuẫn, khi phải đối mặt với chính những người mình yêu như vậy. “Tại sao lại như vậy ? Ai đây ?”, “Đau quá, con đau, con khóc rồi sao vẫn đánh con…?”,…. Từ từ, nó chuyển tiêu cực dần khi em không thể nói, không thể nghĩ được gì nữa, mỗi lần bị đánh thì luôn cứ mơ hồ, cảm giác như em chối bỏ thực tại ấy, làm lơ cơn đau ấy đi, như thể nó sẽ qua nhanh thôi. “Mày không thể khóc, không được khóc, bởi nếu mày khóc, nó vẫn cũng sẽ là lỗi của mày thôi”. Và mỗi lần như vậy, sau khi lết lại về tới giường, em sẽ ngay lập tức nằm sập xuống, vò mình vào chăn. Rồi cứ thế mà khóc. Khóc một mình thôi, để tốt nhất là đừng cho ai thấy. Dần dần thì nó để lại một hệ quả tiêu cực lên em, khiến cảm xúc em bị dồn nén, đóng chai lại. Cái bình chứa ấy làm em bộc phát thất thường lắm chứ, bình thường thì chẳng thể nào biểu hiện cảm xúc của mình một cách đàng hoàng, mà hễ có một tác động nhỏ vượt mốc, thì một là cơn giận, hai là nỗi buồn sẽ cuốn lấy em. Em bây giờ, ờ, hơi bế tắc, cơ mà vẫn cố cải thiện nó. Nhưng điều khiến em bận tâm sau khi coi xong cái clip này là Thế giới trẻ, các bạn khác thì làm sao bây giờ ? Theo em, khi bị đánh đập, không có ai là không muốn vùng lên phản kháng cả Nhưng với một đứa trẻ, điều mà nó có thể làm hạn chế hơn nhiều Chúng báo người xung quanh, ừ, có báo là tốt Nhưng nếu họ không trợ giúp thì sao giờ ? Nếu những người ấy cũng như những người hàng xóm, những chú bảo vệ trong đây ? Trẻ con bây giờ, ít nhất là thế hệ em lúc còn nhỏ, hiểu rất rất ít về việc cha mẹ, thầy cô đánh đập chúng Có lẽ vì khi ấy vẫn còn nặng phong cách cha mẹ nói gì các con nghe nấy Nên hầu hết đứa nào cũng im im, coi nó chuyện hiển nhiên, chuyện thường ở huyện. Còn một vấn đề nữa là tâm lý đứa trẻ Chuyện này thì em nói theo quan điểm cá nhân một chút, nên có thể không phải ai cũng giống nhau Nhưng em thấy, là tâm lý của em khi đó luôn có một sự dằng xé, bân khuâng. Bởi lẽ dĩ nhiên, đó là những người mà em yêu, những người mà em kính Vậy nên, đem họ ra trước pháp luật hay gì đó thương tự như thế, một đứa như em cảm thấy lo lắng, và không thể nào tự quyết được Thành ra, nó dẫn tới hậu quả là sự im lặng thường thấy. Còn một trường hợp mà em cũng muốn nhắc đến luôn. Đó là khi bố mẹ vào tù, thì mọi người xung quanh sẽ đối xử với đứa trẻ như thế nào ? Dù không phải số đông, cơ mà chắc chắn vẫn sẽ có Những người theo kiểu, “Ê, ba mẹ nó vô tù kìa, thấy tội chưa kìa tụi bay” Rồi sau đó hùa vô để trêu trọc. Em biết là không thiếu những người tốt, nhưng em hiểu là mình cũng cần phải đề phòng cái xấu nhan nhản muôn nơi. Và lần này, thì trách nhiệm thuộc về công cuộc giáo dục, của không phải ai khác, mà là của các bậc cha mẹ, thầy cô Xin hãy dạy cho con mình biết cách cảm thông và sẻ chia, xin đừng xa lánh họ mà đối xử với họ bình đẳng vào Em không nghĩ là những đứa trẻ ấy cần một sự thương hại, cái chúng cần là lòng thấu hiểu và sự chữa lành Và tốt nhất, chúng không cần được ai xì xào bàn tán sau lưng mình đâu.
@TrangTran-dy7fh
2 жыл бұрын
Thực ra thì hồi tiểu học em cx từng bị bạn bè đánh, bạo hành, dọa nạt em thực sự rất sợ hãi và mỗi ngày đi học thật khiếp đãm... Em ko dám nói ra vì em sợ lắm may mà lúc đó có 1 chú phát hiện và trình báo thì em đc giải thoát. Từ đó em nhận ra mik phải lên tiếng trước những hành vi ntn... Cảm ơn anh Trí rất nhiều,em thực sự nhận ra nhiều điều khi xem video của anh!❤
@van3724
2 жыл бұрын
Chào anh Trí, em nghĩ rằng khi tìm kiếm sự giúp đỡ, thứ khiến chúng ta bất lực nhất chính là victim-blaming như kiểu "con đã làm gì sai mà họ mới như vậy? " "Chắc con phải làm gì sai đó" .... Và thông thường người lớn thường sẽ nghĩ người ta "dạy dỗ" sẽ có cái lý của họ. Tiếng nói của một đứa trẻ chưa thật sự được lắng nghe và thấu hiểu. Cảm ơn anh vì đã lên tiếng cho vấn đề này.
@myduyennguyenngoc421
2 жыл бұрын
Em cũng từng được dạy dỗ bởi cái cách mà người ta gọi là "thương cho roi, cho vọt". Thật may là giờ không còn nữa nhưng khi em đưa ra những ý kiến cá nhân về cách dạy con của bố mẹ thì em chỉ nhận được câu: " Mới mấy tuổi đầu được bao nhiêu kinh nghiệm mà nói". Em quan tâm rất nhiều về tâm lý của chính em và cả những bạn, anh chị, em bé quanh em, nó ảnh hưởng hoàn toàn từ gia đình. Nhưng không có một người lớn nào quanh em chịu nghĩ đến việc là phải học cách dạy con, học cách làm bố mẹ. Họ chỉ muốn sinh con ra, rồi nghĩ mình nói gì con cái cũng phải nghe theo, tuân theo, còn không thì bị coi là bất hiếu, vô lễ, không biết nghe lời, ngay cả những lời nói của em trong gia đình thì cũng không có ý nghĩa gì. Em rất cảm ơn anh Trí vì đã nói lên tiếng lòng của rất nhiều những đứa trẻ như em.
@TrungTran-wt4cc
2 жыл бұрын
Mình thấy các biện pháp cho tương lai là trên hết, thời gian trôi qua thì vụ việc này cũng sẽ lấn xuống, rồi đến một lúc lịch sử đc lặp lại, 1 hay 2 người thì không thể giúp hết cả đất nc này, chỉ các cơ quan nhà nc có thẩm quyền thì mới tạo ra thay đổi lớn đc, mình từ hỏi xung quanh ta hằng ngày đều có các vụ bạo hành trẻ em và phụ nữ nhưng những tiếng nói của cá nhân không có trọng lượng và trở thành điều hiển nhiên, trong khi các tổ chức bảo vệ phụ nữ và trẻ em ở đâu thành lập để làm gì ?
@shirokarlotte6029
2 жыл бұрын
mình ko nói mình có cùng hoàn cảnh nhưng mà bố mình kể từ khi đi theo một con đàn bà khác, tâm tính thay đổi. Có xu hướng bạo lực hơn, miệt thị nhiều hơn (dù bh tuổi cao r nên cũng đỡ). Nên mình hiểu cảm giác bức bối, đau đớn, muốn được giải thoát của bé, cái cảm giác điên dại vì phải cố gắng gông chặt phần "con" không để lấn át phần "người". Bản thân mình lớn hơn bé rất nhiều mà việc gặm nhấm nỗi đau nuốt ngược vào trong nó đau đớn cả về thể xác và tinh thần. Nếu ai không ở trong hoàn cảnh của người khác, xin đừng buông những lời kiểu như "ui trời bố mẹ mắng thì có gì đâu mà đau với chả đớn" xin lỗi sát thương lớn nhất không phải tới từ kẻ địch mà là tới từ đồng đội :) May mắn trời thương mình có một thế giới nội tâm đủ để xoa dịu mình để kiên cường hơn vào ngày mai, và mình biết ko phải ai cũng đủ may mắn và nghị lực như vậy vì thực tế, ở hoàn cảnh đó (hồi ý nhà mình cũng chung cư và tầng 2x) thì đúng ra mình nên nhảy từ lâu r. Ví dụ điển hình là bé con này đây, tai họa ập đến khi còn quá bé, không một ai bảo vệ, hàng xóm thì ko hẳn là vô tâm mà là họ lực bất tòng tâm, thằng bố thì occho, con mẹ kế thì đ** bằng con vật. Những người làm cha làm mẹ, nếu như không thể hiểu con cái, xin đừng dồn chúng vào đường cùng, đừng cố bóp nát chúng để chúng vừa với cái khung của mình nữa ạ. Xin đừng lạm quyền làm cha làm mẹ rồi lại mượn câu nói " thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi" để viện cớ cho hành động của mình.
@imkien156
2 жыл бұрын
Câu chuyện ba mẹ đánh con ở nông thôn như anh nói hoàn toàn đúng và xảy ra thường xuyên ở quê em. Mọi người hàng xóm đều cho nó là bình thường... Thật đáng buồn
@dinhduy2277
2 жыл бұрын
bạn hãy phân biệt bạo hành và hư thì đánh đi
@imkien156
2 жыл бұрын
@@dinhduy2277 chắc bạn không hiểu, không ở quê nên ko biết những trường hợp như vậy. Chỉ cần làm không đúng ý ba mẹ hay ba mẹ cho rằng việc con cái làm là sai, mất mặt gd thì xác định đòn roi nhé
@congnguyenthanh7351
2 жыл бұрын
1,2 ngày thì là bt, nhưng mà liên tục cả tháng, năm thì ở quê họ biết hết chứ k mập mờ như ở chung cư đâu
@dattruong2589
2 жыл бұрын
@@imkien156 Bạn nên phân biệt bạo hành và hư đánh đi. Mình ở quê nhé =)))
@tapidol2152
2 жыл бұрын
Ở quê dân trí như cc thì nói lm j ??? Thậm chí các vùng tỉnh lẻ chả khá hơn là bao . May ra ở các thành phố lớn còn đc
@nhunguyenhuynh7435
2 жыл бұрын
Câu chuyện ở dưới quê hoàn toàn đúng , vì em cũng đã bị đánh từ lúc nhỏ , từ nhấn nước , bóp mũi ,ép gối , nhưng còn quá nhỏ nên ko dám lên tiếng và khi nghe tiếng la hét của em thì cũng ko 1 ai can thiệp và bảo vệ ,thật sự tg đó em muốn chết đi vì sợ hãi nhưng thật may mắn vì em vẫn còn ngồi đây để viết những dòng này ^^
@vothienbaochau
2 жыл бұрын
Thực sự kh muốn quay về tg đó chút nào
@hongpham8341
2 жыл бұрын
A Trí ơi, e a nói bản thân e thấy mình cũng là 1 trong số vô cảm như thế, e sống và làm việc ở nội thành Hải Phòng. Và bản thân e cũng từng thấy người thành phố họ đánh con, và bản thân e cũng nghĩ chỉ là họ dạy con họ thôi, tặc lưỡi cho qua, từ đây mới thấy cần phải thay đổi lối suy nghĩ, tư duy và cả hành động nữa. Không được vô cảm với bạo lực dù là biểu hiện nhỏ.
@huongy7671
2 жыл бұрын
Quá hay ạ ...anh Trí số 1
@nanaclera7795
2 жыл бұрын
Đúng vậy.. Em cũng bị như vậy từ nhỏ đến lớn. Bố em kiểu nóng tánh nên là cứ nổi ma lên là không kiềm chế được hành vi. Nắm đầu anh em em đánh thôi.. Đánh rất đau 😊 nhưng hàng xóm chỉ nhìn xem thôi.. Và đến giờ em 17t rồi nhưng những lần đó vẫn còn trong tâm trí em....làm sao mà quên được chứ 😊
@kieuanhpham2431
2 жыл бұрын
anh TRí có nhắc tới tổng đài 111, thực tế có rất nhiều trường hợp trẻ em đã gọi đến số đó để tìm sự giúp đỡ nhưng chỉ nhận lại vài câu an ủi và hầu như chỉ là victim blaming như " em có lỗi nên mới bị đánh, em đã như thế nào thì mới thế chứ họ ko có ghét em đâu" nên em thấy việc đầu tiên phải làm để ko để những vụ việc đau lòng này xảy ra nữa là ba mẹ phải giáo dục một cách đàng hoàng về cách nuôi dạy con cái trước khi sinh con
@khovolo4100
2 жыл бұрын
Respect anh Trí
@imcjfromgrovestreet1989
2 жыл бұрын
VTV có đấy bạn không coi tivi à
@tientran0101
2 жыл бұрын
Anh Trí luôn cho chúng ta một góc nhìn bao quát, toàn diện, không kích động Và đặc biệt nó luôn hướng đến giá trị cốt lõi
@khanhvuduy8837
2 жыл бұрын
Giờ mới xem được clip của anh. Em ở quê và hồi nhỏ cũng bị đòn roi suốt nên giờ lớn rồi cũng nhìn chuyện đấy một cách khá bình thường.. nhưng bình thường ở chỗ là những bậc cha mẹ ở quê đánh con cũng vì thương con hết mực, cũng như câu:" thương cho roi cho vọt" vậy, tuy khá tiêu cực nhưng ta cũng khó lòng mà thay đổi được thực trạng này. Cái duy nhất e thấy cần thay đổi là bản thân mình, cách chúng ta có thể nhìn nhận ra những cái bất thường để kịp hành động trước khi quá muộn..!!! Thật buồn khi những người xung quanh để sự việc này diễn ra từng ngày từng tháng suốt một năm trời.. đó là điều không thể chấp nhận dù là ở quê hay thành thị.
@KhangNguyen-sr3re
2 жыл бұрын
Em đã trải qua 3 năm giáo dục THCS (từ lớp 7-9) bằng đòn roi của cha mẹ và thầy giáo. Và hệ quả của nó tới ngày hôm nay là một thanh niên 26 tuổi phải chật vật tìm lại sự tự tin trong cuộc sống thường nhật. Tuy không còn ai đánh đập mình nữa nhưng những ám ảnh ấy vẫn thường xuyên tìm đến em trong giấc ngủ...
@andiemya1005
2 жыл бұрын
Em không tin vào việc nhà nước muốn nhận thêm việc cho mình đâu anh. E từng chứng kiến cơ quan công quyền không đẩy nhanh quá trình điều tra việc lạm dụng trẻ em vì vụ việc không mang lại lợi ích cửa sau cho họ.
@thangoananh8550
2 жыл бұрын
Ông Trí nói đúng. Sự im lặng của mấy người xung quanh là KHỐN NẠN hơn bản thân của người bạo hành. Tui từng báo cáo ck đánh vk. Vk đòi nhảy lầu từ 4 hai lần. Bị kéo vào đánh tiếp. Cuối cùng tình trạng đó chấm dứt. Nếu mình không báo cáo. Tui tin rằng người vk đó chắc chắn sẽ nhảy lầu!!
@ThaiBaChau-T
2 жыл бұрын
Lâu lắm mới thấy anh Trí nghiêm túc và bức xúc như thế này Em mong anh sẽ làm ra nhiều clip như thế này để mọi người có thể ngộ ra những điều tốt đẹp hơn Cảm ơn anh vì những clip tuyệt vời ^^
@sg9538
2 жыл бұрын
e sinh ra ở quê ngoài nên , cứ sai là bị đánh và bị đánh nhiều khi vô lý nhưng k làm gì được cả chi chấp nhận và chịu đựng qua rất nhiều năm,và k chỉ nhà mình mà ở quê đa số cũng dùng bạo lực để đánh đập con e họ,giờ xã hội phát triển nên cũng đỡ đi phần nào ,nhưng nhớ lại nhưng cảnh ngày nhỏ thì mình k khỏi sợ hãi và trầm cảm, sợ mọi thứ kể cả ba của mình
@nhatkinhajjan
2 жыл бұрын
Ba em ngày xưa cũng dạng giáo dục con rất nghiêm khắc. Nhưng có khi đánh con vì bức xúc chuyện ngoài đường rồi về trút giận lên vợ con. Em từng lên tiếng, từng cầu cứu ng thân. Và kq là về bị đánh dã man hơn vì tội “ chuyện trog nhà chưa rõ ngoài ngõ đã tường “ :( Đánh những cái ko hĩu ts mình bị đánh. Mà nói ra thì sợ xấu mặt gd nên im lặng chịu đựng.
@phamanhthu2218
2 жыл бұрын
Cảm ơn chia sẻ của anh Trí Ở quê em, việc ba mẹ ruột đánh con nhập viện cũng là chuyện hơi lạ một tí, chứ cũng không lạ lắm, vì "thương cho roi cho vọt", còn đánh đập ở mức độ nhẹ thì quá đổi bình thường, phải đánh thì nó mới nên người Lúc nhỏ em cũng bị đánh nhưng em nghĩ đó là tại mình hư, cũng có vết tích trên người nhưng không đáng bao nhiêu, nhưng để nói "cho tôi xin một vé đi tuổi thơ" thì never, làm người lớn có những áp lực của người lớn nhưng tự mình cũng điều khiển được, còn nhớ lại những bữa cơm chan nước mắt hồi nhỏ bây giờ vẫn còn sợ, không hề muốn nhỏ lại Một lần nữa cảm ơn anh Trí ❤️
@letanhai445
2 жыл бұрын
Quá hay 1 share để lan toả thông điệp đến với mọi người
@dungthuy5264
2 жыл бұрын
trong cuộc sống ở nông thôn mà em trải qua, chuyện đánh con để dạy cho nó cái này k được làm, sao mày k làm cái này là một điều em nghĩ ai củng từng trải qua như vậy. đến cả ba mẹ của mình hồi nhỏ củng bị ông bà đánh, thì họ củng hình thành suy nghĩ đánh để dạy con là một điều nên làm. Em đã trải qua những ngày tháng đó từ hồi rất nhỏ cho đến khi em xa gia đình đến sống một chỗ khác. Nó còn ám ảnh em cho đến tận bây giờ. em nghĩ gia đình em đâu đó củng yêu thương mình, mặc dù em k thể thay đổi hiện thực ngay lúc đó. Cảm ơn anh đã cho em biết thêm nhiều điều mình chủ động làm được và không làm ngơ trước cái ác đang hiện diện mỗi ngày
@study701
2 жыл бұрын
Vâng, cảm ơn anh đã chia sẻ quan điểm của mình. hi vọng anh sẽ sớm chia sẻ những cách dạy con không chỉ cho những bâc phụ huynh bạo lực kia mà còn cho những bạn trẻ, những người sắp, đã và đang làm phụ huynh, để ta có thể tin vào tương lai mà nhiều trẻ em hơn nữa được sống với đủ tình thương và quyền lời ạ.
@savita4748
2 жыл бұрын
Mình thấy một vấn đề liên quan tới việc không biết tự vệ bản thân nữa đó là việc bị bạo hành ở trường. Vấn đề này mình thấy không chỉ là học sinh không có ý thức tự bảo vệ mà còn tới từ sự vô tâm của gia đình và nhà trường. Những bạn bị bắt nạt thường sẽ im lặng, không chia sẻ với nhà trường hoặc gia đình. Có nhiều lí do, có thể là bạn ấy k tin tưởng gia đình, gia đình giải quyết lại càng làm vấn đề nặng nề hơn hoặc nhà trường chỉ giải quyết qua loa, sau đó thì sẽ càng bị bạo hành nặng nề hơn vì bị trả thù. Điều đáng sợ hơn nữa là sự bạo hành này có thể nghiêng về phía bạo hành tinh thần. Lúc đó thì càng khó phát hiện và giải quyết. Có nhiều bạn học sinh biết nhưng không những không giải quyết mà còn hùa theo. Để rồi những bạn bị bắt nạt có nguy cơ trầm cảm và nhiều điều rủi ro khác.
@jinlazang3803
2 жыл бұрын
Đúng thật
@nguyenthichi3931
2 жыл бұрын
Ngày xưa, cái thời ông cha mình đã nghĩ thương cho roi cho vọt. Hiện tại thế hệ của tôi, nhiều người vẫn còn có cái suy nghĩ đó. T cũng là 1 nạn nhân, đến giờ 33 tuổi t vẫn còn ám ảnh và nhớ khá rõ những trận đòn roi. Và cậu t khi nghe t nói về chuyện đó còn thản nhiên so sánh con bà A nào đó suốt ngày bị mẹ cầm roi dzí. Như kiểu chuyện thường ngày có gì ghê gớm. Đó là tất nhiên mà.
@nguyenngan9699
2 жыл бұрын
Cảm ơn anh đã lên tiếng để góp phần bảo vệ cho những tâm hồn thơ nhỏ. Mong video của anh sẽ lan tỏa đến được với nhiều người và đặc biệt là những người thật sự cần nó lúc này
@ThutrangVu-hw2mm
Жыл бұрын
A nói rất đúng và có tình có lý mong rằng sẽ vireo của a dc nhiều người sem và biết đến
@tuyentran-fe9gg
2 жыл бұрын
thật sự là đúng vậy anh ạ, ở quê trẻ em bị cha mẹ đánh và cầu xin và hàng xóm cũng biết nhưng họ vẫn k can thiệp
@NaughtyLuvco1ko2
2 жыл бұрын
8:40 em xác nhận điều này 100%. Em có sống ở quê một khoảng thời gian dài, tuy bây giờ em ở ngoại ô, nhưng em thực sự có thể cảm giác được sự phẫn nộ và cam ghét của cha mẹ trước những đứa các con khi họ la mắng và chửi bới. Thập chí họ la hét to tới mức cả nhà xung quanh ko thể ngủ được. VÀ rất tiếc là ko ai giúp gì đc cả
@tranqminh1012
2 жыл бұрын
rất chính xác chú ơi
@tuannguyenanh7406
2 жыл бұрын
Mình nhớ ngày xưa hồi học tiểu học có được dạy về "Quyền trẻ em", rằng đánh trẻ em là phạm pháp. Bọn mình phải học thuộc lòng để kiểm tra... Nhưng cũng ở ngôi trường ấy, bị dùng thước gỗ to bản, đập vào tay hay mông lại được coi là bình thường. Ấn tượng nhất là một giờ toán hồi lớp 5. Có một bạn quên ko làm bài tập về nhà. Bị cô giáo bắt quỳ xuống, dùng thước nhựa (loại lõi đặc, vuông, dày). Mình không nghĩ rằng cái thước đó có thể gãy. Nhưng cô giáo vụt tới tấp vào đỉnh đầu cậu bạn, tới gãy luôn cả thước. Cả lớp đều cho rằng đó là bình thường... như không có chuyện gì xảy ra vậy. Và đây là ở thành phố lớn nhé các bạn. Hồi đấy mà mình đề cập tới chủ đề này thì sẽ bị cho là "yếu đuối", là không đủ thông minh để nhìn ra tình thương ẩn chứa đằng sau những đòn roi ấy ...vv. Thế nên mình khá bất ngờ vì cộng đồng giờ đã bắt đầu biết để ý tới những chuyện "bình thường" này.
@angkhoa7106
2 жыл бұрын
Em cũng sống trong một gia đình đã tùng có cãi vã và có hành động bạo lực với nhau nhưng không thường xuyên như trường hợp trên. Em nghĩ lúc đó em bé đó chưa có nhận thức như thế nào về hành động sai trái đó vì ở vn trẻ em luôn được dạy là cha mẹ luôn đúng và phải vâng theo lời cha mẹ mình. Đến sau này em lên vị thành niên em cũng mới biết hành động của gia đình em là sai trái. Em mới nói chuyện với gia đình mình và có một trận cãi vã và xô xát nảy ra. Em lúc này dù biết cũng không dám nói với ai vì dù biết sai em sợ nếu ai đó biết thì em không còn được ở cùng gia đình nữa. Đến lúc em chống trả lại thì mọi người mới thực sự lắng nghe.
@duynguyenao6301
2 жыл бұрын
Những kiến thức hữu ích đang dần hình thành, bỡi Mr.Trí, Dưa leo… Thế hệ chúng ta cần những điều này. Các A/e nên tập hợp lại: để tạo nên 1 thế hệ nền tảng cho kiến thức bổ ích, nói lên tiếng nói trăn trở về sự nghiệp, gia đình, kiến thức THEO 1 CÁCH THÔNG MINH VÀ THẤU HIỂU. Bình minh của VĂN MINH & BÌNH ĐẲNG sẽ bắt đầu từ đấy.
@MinhLe-wz6nz
2 жыл бұрын
Thế giới ngày càng tồi tệ hơn không phải sự xuất hiện của nhiều kẻ ác , mà là sự im lặng của những người tốt.
@thienbui491
2 жыл бұрын
rất mong chờ những video giáo dục tiếp theo như anh hứa hẹn, qua chia sẻ của anh mọi người cần thay đổi tư duy trong việc dạy trẻ và cư xử với trẻ em, vì một xã hội cần văn minh và tiến bộ hơn, cám ơn anh Trí
@maitong1894
2 жыл бұрын
Em vẫn luôn cảm thấy mình rất may mắn khi được lớn lên trong sự kiên nhẫn để em cảm nhận được yêu thương và kiên định đủ để em biết ba mẹ cũng nghiêm khắc. Hơn 20 năm qua, tại một vùng quê mà xung quanh đứa trẻ nào cũng lớn lên với những trận đòn roi, nhưng anh em em lại chưa nghe ba mẹ lớn tiếng bao giờ!
@voda5130
2 жыл бұрын
Nam mô a di đà Phật cầu cho linh hồn của bé sớm được siêu thoát
@khanhlinhnguyen6117
2 жыл бұрын
Hàng xóm kế bên nhà mình ngày ngày chửi bới bạo hành tinh thần bà mẹ hơn 80 tuổi. Mà nhà đó có người làm trong xã hội đen, đánh chém buôn thuốc có hết nên xóm làng, trong đó có nhà mình ko ai dám hé răng. Thật buồn 😞
@milkylyurimi3333
2 жыл бұрын
Mình cũng muốn kể câu chuyện của mình, mình biết mình kể ra đến ngay cả mình cũng tự thấy...hổ thẹn. Đó là một câu chuyện đầy đủ máu, nước mắt, sự điên dại và loạn màu sắc. Đã nhiều lúc bình tĩnh lại mình đều tự hỏi: "liệu mình có phải là con người hay không?" hoặc đã nhiều lần cảm thấy rất có lỗi "mình xấc xược quá" nhưng mình cứ giấu nhẹm đi và tự đồng ý với bản thân "thà thế còn hơn". Từ khi còn rất nhỏ chưa có ý thức, mình là một đứa trẻ rất kích động và sốc nổi, mỗi khi bị tấn công là mình sẽ không câu nệ ai. Mình có thể ném vỡ đầu một thanh niên trẻ tuổi nếu đứng xung quanh và chọc ghẹo mình. Ba mẹ thì khi nào cũng nhắc mình phải nhịn. Và mình hiểu sai nên khi không ai động vào người mình thì mình hiền như cục đất vậy. Nhiều khi mình cố ý gây thương tích cho những đứa trẻ khác mà ba mẹ lại tưởng mình đang giỡn và cho là mình hiền sao có thể đánh nó được. Khi bị đánh mình sẽ bị kích động, có thể vừa khóc vừa cười hoặc cười rất trông rất điên nhưng thực ra đang cáu lắm. Mà mình cảm thấy ba mẹ lại thích mình cười. Khi ấy mình luôn cảm thấy là người ta có lỗi với mình trước. Có cô em gái khi nào cũng chọc vào máu chiến của mình và trải nghiệm tồi tệ nhất là nó cầm cục gạch ném thẳng vào đầu mình. Mình lúc đó muốn giết quách nó đi cho rồi. Ba phát hiện lại quay ra đánh mình. Mình đánh lại ba mình luôn, mình xô ba mình té sõng soài trên nền đất và vừa chạy vừa gào thét ầm ĩ như điên. Lủi tới một góc nào đó mà tối nhất, vắng nhất, nơi có thể xoa dịu cơn ...khùng của mình. Và sau đó mình lại về. Nhưng lúc về thì trông họ có vẻ bao dung làm sao. Mình lại có chút gì đó khó chịu. Ba mẹ thường đánh đòn mình để cố gắng khống chế mình, đánh tróc cả da, tứa cả máu. Có khi bị đánh mà mình cứ bộc phát cơn kích động thì ba mẹ sẽ nhốt mình trong phòng luôn. Bị nhốt thì mình ko cầu cứu xin lỗi mà thường thì mình tắt điện đập phá đồ, ném bừa bộn hết cả lên rồi lan ra sàn ngủ. Hàng xóm thì nghĩ mình khá là mất nết nên nghĩ là để ba mẹ dạy mình đi. Khi bắt đầu học đạo đức, mình đã ý thức được là phải tôn trọng người lớn nên mình luôn tự kìm chế cái tính cách đó của mình. Nhưng chuyện không đơn giản như mình nghĩ, mỗi lần bị đánh đòn là mình mất hết lí trí. Lại tấn công lại và chạy thoát khỏi hiện trường. Mình nghĩ nếu mình luôn trong trạng thái mệt mỏi sẽ không hại được ai nữa. Tại ốm rồi sẽ yếu đuối hơn nên khi học c1 mình luôn là đứa thích ra nắng mà ko đội mũ. Thấy phí tiền thuốc ghê! Thói xấu ấy đã lắng nhẹ xuống rồi. Do mình luôn trong trạng thái ngủ nên cuối cấp 1 chỉ vì bị xúc phạm danh dự bởi gvcn mà mình ghê tởm nhất khoảng thời gian cấp 2. Cấp 2, chỉ vì bị khinh thường khả năng vào lớp A mà mình đã tự ý bỏ ngang chạy qua lớp B học. Lớp 7 trở đi, mình bị bạo lực học đường. Mọi người đều làm lơ. Và cái sự hung hăng ko nhất thiết đó đã trỗi dậy, đụng mình thì mình sẽ tự xử lý không cần ai giúp hết. Ba mẹ biết bị đánh mình luôn giở chứng như thế nên nghĩ mình có thể tự thể tự bảo vệ mình được. Bàn ghế bị hỏng vài cái thôi, thầy cô cũng phạt qua loa cho có thôi. Cuối cấp, bị một đứa học cùng lớp ko ra gì cố ý quấy rối tình dục nhưng nó phải trả bằng máu của nó bởi lần đụng chạm thứ ba ngay nơi"cô công chúa đang ngủ say". Mình luôn đắm chìm trong sự điên cuồng hầu như không thể tự điều khiển khi "nó" đến. Lên c3 mình nghĩ mình trưởng thành hơn, sáng suốt hơn, nên mình luôn cố gắng cười sao cho thật tươi tắn. Nụ cười đó mình nghĩ là dành cho mọi người. Không dám tổn thương thêm ai nữa. Mỗi lần bất đồng quan điểm mình chỉ khóc để trấn an bản thân, để không thể làm hại mọi người nữa. Và nhà mình đến giờ vẫn nghĩ...mình-thật-yếu-đuối. Ờm "thà thế còn hơn". Mình nghĩ liệu mình có phải nạn nhân hay chính họ mới là nạn nhân. Giá như cô bé 8 tuổi ấy mạnh mẽ như một tinh linh thì kết thúc đã không bi thảm như thế. Mọi người hãy hành động ngay đi! Có ai đang gặp nguy hiểm, nếu phát hiện hãy giúp người đó sớm nhất có thể, please!
@kate_londonblogger
2 жыл бұрын
Đây thực sự là câu chuyện đau lòng. Đánh cô bé 8 tuổi, chưa có khả năng tự vệ bầm tím hết cả người, đến mức dập phổi thì chắc chắn là ko thể biện minh "thương cho roi cho vọt" được rồi.😥😥😥 Mình rất hi vọng luật pháp xử lý công tâm và có bản án đích đáng cho cả ông bố và mẹ kế trong sự vụ này.
@huynhquangtran8737
2 жыл бұрын
Respect anh Trí
@chillwithninh5068
2 жыл бұрын
Cảm ơn anh rất nhiều, thật sự sau khi xem xong em đã không còn chỉ đừng lại ở xót xa, bất lực và những dấu chấm hỏi, mà em đã có nhận thức rõ về vấn đề và những hướng giải quyết rõ ràng trong vấn đề này, bắt đầu từ nhận thức của bản thân mình, rồi đến xã hội. Em hứa em sẽ dùng hết sức mạnh và tiếng nói của mình để lan toả những thông tin về pháp luật và những nhận thức rõ ràng là hiển nhiên này đến với mọi người xung quanh.
@hieple3607
2 жыл бұрын
Em nhận thấy là pháp luật răn đe người tốt, người hiền khi việc xấu chưa xảy ra và pháp luật xử lý người ác, người xấu khi điều tồi tệ đã xảy ra
@nguyenong451
2 жыл бұрын
Nhiều nghành nghề nhột về video này , Anh nói quá đúng .
@hoanguyen-wy7gd
2 жыл бұрын
Cảm ơn bạn Trí, mong pháp luật xử phạt thật nghiêm minh đối với người bố và gì ghẻ ác độc, tử hình là đúng tội.
@neenmix9225
2 жыл бұрын
8:59 thật là vậy đó thầy, em đaz trăn trỡ về việc này lâu lắm rồi, cảm ơn thầy vì đã phần nào khai sang thêm cho em ,... Vì từ nhỏ em là một đứa mai mắn ba mẹ em ko phải ng dạy con theo kỉu bạo lực đó, nhưng những cô chú xung quanh thì nhà ai cũng vậy hết,... Nhìu lúc em cg mún làm gì đó nhưng thực sự em chỉ có thể ngồi tâm sự với các bạn bị bạo hành vậy thôi, chớ chả lẽ đc gì hơn nx
@thiennguyenthanh792
2 жыл бұрын
Em nghĩ video này sẽ viral được. Cảm ơn anh Trí. Chúng ta còn ngu si nhiều lắm, dần dần phải nhận ra, sửa đổi để tiến bộ hơn
@abidmajeed7439
2 жыл бұрын
Chúc mừng gđ thầyy , cố gắng hơn nữa nha thầy. ❤️
@phuthuanle2613
2 жыл бұрын
Mình có xem phân tích tâm lý và thấy rằng đứa bé đó ko phải là ko muốn đc cứu, đứa bé đó muốn đc cứu lắm nhưng ko nói ra đc, nó ko đơm giản như mn nghĩ là chạy lại nói cô ơi, chú ơi, con bị ba mẹ bạo hành, đó là 1 vấn đề về tâm lý, tôi gọi nó là:" Sự kêu cứu thầm lặng". Tức là ko biết kêu cứu vs ai và ko biết phải nói ntn. Vấn đề tâm lý này thì đa số chúng ta đều trải qua lúc nhỏ, đôi khi mà ta bị cha mẹ đánh đập và uất ức.
@hoatruong9468
2 жыл бұрын
Thật sự cảm ơn reaction của anh. Khiến bản thân em và chắc chắn là rất nhiều người có một cái nhìn sâu sắc và nghiêm túc hơn về một vấn đề xã hội tưởng như quá quen thuộc nhưng rất đáng báo động này - bạo hành trẻ em đội lốt dạy con. Video như hồi chuông cảnh tỉnh, giúp em nhận ra sức mạnh của thay đổi nhận thức và hành vi đúng lúc trong 1 tình huống nào đó, đã có thể cứu sống 1 mạng người. Trăn trở của anh, có thế rất giống với rất nhiều người ở đây. Xã hội cần phải thay đổi và bắt đầu từ chính mỗi người cần phải nhận ra trách nhiệm của chúng ta, hãy lên tiếng trước khi mọi thứ trở nên quá muộn.
@bongthino5953
2 жыл бұрын
Mẹ em với em là bạn thân nhất - thân nhất trên đời em cũng không dạ thưa với mẹ . Và em rất ngoan thương mẹ em chỉ nói vậy thôi . Con em cũng là con lai đa văn hoá em cũng thấy bình thường chỉ cần con em tôn trọng em cũng như em tôn trọng con .
@DungTruong-tp1yo
2 жыл бұрын
Bạn nói đúng quá, cảm ơn Nguyễn Hữu Trí.
@ongchuquayphimofficial
2 жыл бұрын
Thiết nghĩ, điều quan trọng nhất vẫn là ở bản thân mỗi người, nếu thật sự muốn người ta sẽ tìm cách. Cảm ơn a Quéo vì những video truyền động lực cho không chỉ riêng em và còn rất nhiều người nữa !
@quynhhuynh2050
2 жыл бұрын
Thực sự cảm giác của mình khi xem video này làm mình nhớ đến sách "bức xúc không làm ta vô can"...
@NaughtyLuvco1ko2
2 жыл бұрын
Tuy em còn trẻ nhưng em luôn luôn học hỏi và đó là một bài học quý báu dành cho mình. Không sao cả, em mới vào quay thôi, sau này em sẽ dày dặng kinh nghiệm hơn. EM chúc gia đình anh Quéo và các bạn subscribers sang một năm mới tìm được cho mình nhiều trải nghiệm mới và tiếp tụv giữ vững tinh thàn học hỏi. Khi em viết những lời này, em viết không chỉ cho mọi người mà còn cho bản thân, như một lời nhắn nhủ để siết chặn bản thân.
@tinang428
4 ай бұрын
Em là học sinh cấp 3, và từng bị bố mẹ áp dụng hành vi này để dạy bảo. Và hiện tại em vẫn còn nhớ rất rõ những lần em bị mắng hồi bé. Tất nhiên là bản thân em cũng biết rất rõ về nguyên nhân của hành vi đó, và cũng biết bố mẹ thương em, nhưng bản thân em bị tổn thương và em không có ai đến và nói chuyên với em hỏi han về việc bản thân em bị như vậy cả. Nên khi em lớn hơn một chút, em sợ việc làm trái lời bố mẹ, nhưng cùng với đó là ngờ vực sự giúp đỡ từ người ngoài cuộc. Nên em thường chịu đựng một mình, thì chính vì thế nên em cũng có lần không kiểm soát được bản thân và bỏ nhà đi 1 lần (nhưng lần bỏ nhà đi ấy em thấy nó cũng không khác gì mấy, chỉ có điều em không bị đánh mà chỉ bị bơ). Và cũng có khi em sử dụng hành vi bạo lực đó lên em gái em và em thấy không nhẹ nhõm đi bao nhiêu thậm chí còn làm em nhớ lại những ngày mình bị đánh hồi trước. Và khoảng khắc mà ngồi lại, em có rất nhiều luồng suy nghĩ kiểu như bố mẹ hồi trước cũng bị như vậy nên họ mới đánh mình, chính vì mình sai nên mình mới bị đánh, tại vì em ngu nên em phải bị mắng, và bố mẹ đánh mình để dạy mình vì bố mẹ cũng có thoải mái khi đánh mình đâu. Nhưng dù em có nghĩ thế nào thì... em cũng không chịu được, và em cũng không thể gọi ai đến để mà giúp em vì không ai giúp em, mà thực ra thì cái thói quen kêu gào lên để cầu cứu của em gần như không có, mà khi bị mắng em chỉ có khóc vậy thôi. Chắc là vì em cũng lớn hơn. Rồi tới bây giờ thì em cũng không còn bị đánh như trước nữa, nhưng mà em phải chịu 1 cái cách dạy khác đó là bạo hành về lời nói, kể cả khi bố mẹ em không đánh em, thì khi nghe chửi em cũng có cảm giác như em sắp bị đánh.
@phuongtathi3673
2 жыл бұрын
Cảm ơn anh Trí rất nhiều. Chỗ em đã giảm dần việc bạo hành trẻ em, tuy nhiên, vẫn còn nhiều người nghĩ là đánh vào mông thôi thì không sao cả :((
@lethitouyen5592
2 жыл бұрын
Vâng ạ
@linase6127
2 жыл бұрын
Cảm ơn anh đã chia sẻ góc nhìn
@khoitran4296
2 жыл бұрын
Anh nói rất chi tiết, thứ 1 là mọi người phải ý thức việc đánh con dã man là phạm tội, thứ 2 là dạy cho các em về quyền trẻ em và cách thức bảo vệ mình. Đồng ý
@tattookuiju3600
2 жыл бұрын
cám ơn bạn về clip.
@31.phuocnhan81
2 жыл бұрын
Em ở một vùng quê ở An Giang và đối diện với nhà em luôn xảy ra việc đứa bé bị đánh và 2 vợ chồng xảy ra cự cãi thậm chí là dùng vũ lực.. Và thật đáng buồn là không một ai trong đó có em dám can thiệp.. Em rất muốn làm gì đó nhưng do còn nhỏ nên không làm được gì.. Một vấn đề thật sự đáng quan ngại.
@manhhungle763
2 жыл бұрын
số 111 anh Trí có nhắc tới kìa. bạn gọi thử xem
@chinhtran2630
2 жыл бұрын
Gọi đi bạn
@31.phuocnhan81
2 жыл бұрын
@@manhhungle763 thật ra ở chỗ mình hơi phức tạp do tư tưởng của họ khác.. Nếu can thiệp không khéo thì mình sợ gặp nguy í kiểu họ bị nghiện rượu í nên mình cũng hơi sợ
@ngoctrangluong1300
2 жыл бұрын
Bạn gọi đừng khai tên bạn. Cố lên bạn ơi hãy giúp bé
@gia8244
2 жыл бұрын
@@31.phuocnhan81 nếu bạn ko gọi 111 bạn chả khác j mấy người hàng xóm trong vụ bé gái 8 tuổi vậy
@ngocthuy5559
2 жыл бұрын
Nghe anh nói xong mà cảm xúc bồi hồi, nóng ran cả người vì chính mắt em thấy và cảm nhận được những chuyện như vậy. Cũng may mắn là chuyện chưa đi quá xa. Rất cảm kích về góc nhìn của anh cũng như là cách cư xử làm sao cho đúng đắn. Mong sau có thêm nhiều tập nói về cách nuôi dạy con cái từ anh Trí. Cảm ơn anh rất nhiều.
@anhdiep123
2 жыл бұрын
Cám ơn anh!
@maiprincess
2 жыл бұрын
Thật sự em đang sống bên Nhật Bản và thật sự ngưỡng mộ luật pháp và cảnh sát bên này chỉ cần hàng xóm làm ồn thôi họ cũng gọi cảnh sát đến nhắc nhở và cảnh cáo. Nói chung đúng nghĩa là một nơi để người dân dựa vào chứ còn VN thì còn xa lắm…
@blvthanhnam6492
2 жыл бұрын
quá hay ạ
@myvandiec4614
2 жыл бұрын
Anh nên làm nhiều video nói về làm sao để đọc vị cảm xúc tâm lý của con trẻ, hướng giải quyết vấn đề thay vì đánh con. Nhiều khi em bất lực không biết cách giải quyết cũng đã đánh mắng con,e thấy hối hận vì điều đó , em nghỉ mình không phải người mẹ tốt, e mong muốn thể hiện tình yêu thương với con nhiều hơn nữa Nhưng làm sao để không phải là nuông chiều quá mức,(mọi người cứ bảo em nuông chiều quá nên con không nghe lời con hay quấy khóc ,(vì từluc nhỏ đã ko có mẹ bên cạnh e không biết cách để làm những điều đó ) ,làm mẹ thật sự quá khó em quá bất lực những khi con quậy -quấy khóc và khóc theo con
@dungnguyenofficial9981
2 жыл бұрын
Thật sự không thể hiểu được nổi những người xung quanh đang làm gì nữa. Nó cũng chỉ là đứa trẻ thôi mặc dù không phải mình sinh ra nhưng ít nhất nó vẫn còn bé . Mình cũng có một đứa cháu gái 9 tuổi rất ngoan và xinh và thông minh và cũng là bạn thân của mình từ lúc nó 2 tuổi . Mình chỉ cảm thấy là khi mình tiếp xúc với một đứa trẻ đủ lâu thì nó sẽ tự nhiên trở nên thân thiết với mình . Và có lẽ từ đó sẽ không còn những vụ bạo hành như vậy . Thật sự nếu mà có mặt ở trong cái chung cư đó thì ít nhất mình cx sẽ làm một cái gì đó . Chứ không chỉ là nói và bảo người khác . Thương quá Nếu có ai đó bị bạo hành hay gì gì đó thì ít nhất một người nào đó hãy cho họ thấy được một chút hi vọng đi . Thì ít nhất họ cũng sẽ cảm thấy bớt tổn thương hơn . Hãy trò chuyện với con mình nhiều hơn hay những người mình yêu thương nhiều hơn để không xảy ra điều này nữa
@OriginStorytellers
2 жыл бұрын
Nhân văn quá anh Trí ơi. Biết ơn anh đã làm video này. Rất tuyệt vời ạ.
@tiubae
2 жыл бұрын
cảm ơn anh
@tuanao5724
2 жыл бұрын
anh nói rất đúng, vấn đề như bạo hành hay xâm hại td với trẻ em như thế này, cần trang bị cho các em ngay từ trên ghế nhà trường từ rất sớm, thay vì học quá nhiều những thứ như toán lý hóa, hay thêm vào đó là bộ môn kỹ năng sống, trong đó cần dạy cho các con việc đó là đúng hay sai, và cần phải làm gì khi gặp vde đó
@42_thaovy85
2 жыл бұрын
Tuy 16 17t nhưng con vẫn bị😌. Mỗi lần đánh con đều im lặng. Có lần nói ra là tại s ko nch đàng hoàng mà phải đánh. Và con bị đánh rất nhìu chỉ vì 1 câu nói " con áp lực "🙂🙂
@JaxTheToxik
2 жыл бұрын
Anh biết em vừa nghe được ko ? Người cha bảo là cho phép vợ kế bạo hành con và khi mà con bé qua đời thì bảo là sự cố em thề quỷ ko ám ổng thì em cũng nguyền rủa đến chết
@walter_notes
2 жыл бұрын
rất bổ ích ạ
@RyanYuo
2 жыл бұрын
Cảm ơn vì góc nhìn của a Trí. Đây là 1 góc vấn đề về NHÂN QUYỀN ở VN mình
@Manhua17
2 жыл бұрын
Sự im lặng của mọi người đã tiếp tay cho cái ác mà chúng ta không hề hay biết
@duong4783
2 жыл бұрын
em ở Hà Nội cũng vậy anh ạ, hồi bé bị đánh van xin hàng xóm biết hết nhưng chuyện của cô bé là bị đánh thường xuyên nên nó khác nhau anh ạ.
@handmade_kimngan2017
2 жыл бұрын
ỦNG HỘ ANH
@ntk7504
2 жыл бұрын
Respect anh trí! những điều anh đã và đang làm rất ý nghĩa khi các kênh giải trí hài nhảm lên ngôi thì những kênh như này rất cần thiết!
@waterlala2188
2 жыл бұрын
Điều đó là đúng đó a Chí, em đã từng là nạn nhân rồi. Những gì có thể làm được lúc đó là cam chịu...
@vgtg407
2 жыл бұрын
Thông tin hay
@shinesun6850
2 жыл бұрын
Về việc đánh con ở quê thi lúc nãy trên fb em cũng đọc được nhiều ý kiến từ mọi người. Em cũng là một người sinh ra và lớn lên ở quê, nhưng là con gái ngoan hiền nên không bị đánh hehe. Có người bảo là hồi nhỏ bị ba mẹ đánh rất nhiều nhưng bây giờ họ lại cảm ơn điều đó vì có thể nếu lúc đó không mạnh tay như vậy thì chắc họ vẫn mãi là một đứa ngỗ nghịch và không trưởng thành được. Theo họ thì đó là cách bố mẹ phải làm vì quá bất lực, chỉ nói không thôi thì con không nghe. Mà em cũng công nhận có nhiều chuyện phải đánh cho đau thì sau này mới nhớ, mới không tái phạm nữa. Nhưng cũng có trường hợp bị đánh nhiều lại càng lạc hướng :( Nhưng xét cho cùng, bạo lực luôn là biện pháp cuối cùng. Vì bố mẹ ở quê đâu hiểu gì nhiều về tâm lý, cứ để con trưởng thành tự nhiên như vậy, cố học hành ngoan ngoan được thì vui, còn nghịch thì ăn roi vì tụi nó lì lắm, không chịu nghe, phá hoài (đó cũng là lý do mà hàng xóm không can thiệp, chỉ trường hợp mà nghiêm trọng quá thì tất nhiên sẽ có). Sau vụ việc này thì ai xem cũng chỉ nghĩ là do "mẹ ghẻ-con chồng" thôi chứ xét về con cái mình thì chẳng có thay đổi gì đâu, trừ khi tất cả ông bố bà mẹ được trải qua một khóa học về nuôi dạy con và biết nhiều hơn về những phương pháp khác hiệu quả và văn minh để thay thế bạo lực.
@baomyofficial8543
2 жыл бұрын
Tức một cái là thằng cha . Đã con bồ kêu đưa bé đi cấp cứu đi nó ko chịu nó bảo đưa bệnh viện để vào tù hả . Đây ko đơn thuần là bạo lực vì nếu là bạo lực họ đã đưa bé đi bệnh viện rồi chúng nó cố ý hành hạ con bé đến chết để trả thù mẹ nó . Ông nội thì dững dưng như ko có chuyện gì còn bảo chết rồi thì thôi . Còn việc sặc sữa thì cha con trà xanh bày ra hai bà mẹ già thì hậu phương bênh con . Chúng nó là một lúc cầm thú chứ có đứa nào là người đâu . Con trai ngoại tình , nhỏ trà xanh gửi ảnh khiêu khích khiến bà vợ tự tử mà bảo ko sống được thì ly dị . Chưa ly dị xong nữa thì rướt đỹ về nuôi . Ra toà thì bảo vợ bị tâm thần để dành con , dành con xong thì đánh con tới . Nhà đó là cái sở thú giữa thành thị . Nếu có thằng cha tồi , có bên nội ác độc vô tâm thì thà làm trẻ mồ côi vẫn sướng hơn .
@dattruong2589
2 жыл бұрын
bạn nói đúng
@LoveCHINA_666
2 жыл бұрын
Sự im lặng chúng ta dc dạy từ bé Và giáo dục con cái bằng cách đánh đập là chuyện bình thường từ ngàn xưa đến nay : đòn đau nhớ đời Khi pháp luật k chặt chẽ thì tình trạng đó còn dài , đặc biệt lại k có tổ chức nhân quyền nào về quyền trẻ em cả :)) , mỗi lần có vụ việc như vậy sảy ra thì lên báo qua loa cho xong chuyện Đề nghị quốc hội sắp tới phải thông qua dự luật mới , giống như các nước bên âu châu ấy - đánh trẻ em cho bố mẹ đi tù luôn , thì lúc đấy tư duy mới thay đổi dc
@khoatran4510
2 жыл бұрын
Cảm ơn anh Trí vì video này. Việc đánh con ở quê anh có thể cảm nhận qua những tác phẩm kể về tuổi thơ của bác Ánh cũng được đó ạ. Nhưng e nghĩ bố mẹ hồi xưa đánh con vì con hư nhiều hơn là đánh để xả giận trút bực như thế này.
@HieuNguyen-ed4pc
2 жыл бұрын
9:00 cái này em xác nhận. Và nó được xem là bình thường. trừ khi ra tay quá mạnh mới có người can thôi. còn bình thường thì ôi trời bình thường dạy con thôi mà. Rất đáng buồn a ạ
@tranhoangtin1780
2 жыл бұрын
Cảm ơn anh Trí, đấy là một vấn đề nhức nhói khi những trường hợp bạo hành gia đình ở VN quá là nhức nhói, mong Cộng Đồng hãy chung tay giúp đỡ giải thoát cho những người bị ức hiếp 1 cách cứng rắn để giảm các trường hợp đau thương mà ta ko thể thưởng tượng tới
Пікірлер: 649