Bài thơ : CÚC HOẠ MI.
Tác giả: Nguyễn Tiến Công.
Tinh khôi giản dị bình dân
Cho người say đắm bần thần nhớ thương.
Đâu cần lộng lẫy phô trương
Mà sao cứ để vấn vương trong lòng.
Đố ai quên được loài bông
Nếu mà lỡ gặp trong lòng khó quên
Hoạ Mi ai khéo đặt tên
Thu về khoe sắc mang duyên cho đời.
Nhuỵ vàng bông trắng tinh khôi.
Hỏi ai trong trắng tuyệt vời bằng em.
Tuy không nức tiếng như Sen
Nhưng lòng tinh khiết mình em chốn này.
Chẳng thơm như thể hoa Nhài
Trong lòng vẫn cứ sao hoài nhớ thương.
Hoạ Mi khoe sắc trên đường.
Giúp ta dịu bớt đời thường bon chen.
Anh đi dạo phố cùng em
Trời Thu Hà nội càng thêm ấm lòng.
Nắng chiều thấp thoáng ánh hồng
Dịu dàng bình dị mênh mông phố phường.
Thu về biết mấy yêu thương
Hoạ Mi khoe sắc phố phường bên em
Khen ai rõ khéo đặt tên.
Làm cho bao kẻ ngày đêm nhớ thầm.
Tháng mười Thu tiết hàng năm.
Hoạ Mi lại nở thì thầm bên tai.
Gió đưa tà áo em bay.
Vài lời mộc mạc đong đầy tặng em.
**********************************
( Chuyển sang thơ Đường)
Không hót sao mà gọi Hoạ mi.
Suốt ngày e ấp chả điều chi
Âm thầm cánh trắng trong như Tuyết
Lặng lẽ nhuỵ vàng chẳng kém Ly
Chúm chím xinh tươi khoe sắc quý
Lung linh hiền dịu toả tình si
Áo dài thiếu nữ bay tha thướt
Lay động nao lòng chẳng muốn đi.
Негізгі бет CÚC HỌA MI
Пікірлер: 24