Chủ giảng: Pháp sư Tịnh Bổn
Người dịch: Thích nữ Hòa Ý
Người đọc: CHÁNH PHÁP
----------------
Điều bất khả tư nghị nhất là Đức Phật nói loại thứ 3, cũng là trường hợp khiến cho cả giới Phật giáo của chúng ta rực rỡ nhất. Bởi vì đây có thể nói là loại hình nghiêm trọng nhất.
Chúng ta nghĩ thử xem, nếu Phật A-di-đà có thể cứu được chúng sanh nghiêm trọng nhất thì dĩ nhiên là khiến cho Phật giáo chúng ta phát dương quang đại. Loại người thứ 3 là loại chuyên làm việc xấu. Phật nói, họ đến ngay một việc tốt nhỏ bé cũng không làm, chỉ làm việc xấu. Người bình thường chúng ta đôi lúc còn làm một ít việc tốt nhưng người này thì không như vậy. Từ đầu đến cuối họ chỉ làm việc xấu ác mà thôi, hơn nữa còn là tội giết người phóng hỏa. Làm hại ngay cả cha mẹ họ, hơn nữa tâm ác rất nặng nề, không có thiện căn. Họ thấy nơi cửa Phật Tam bảo thì phá hoại, họ thấy đệ tử Đức Phật A-la-hán thì đánh chết, thậm chí đã tận mắt thấy Phật nhưng không chỉ không quy mạng mà ngược lại còn muốn hại chết Đức Phật. Thế nhưng dù sao Đức Phật là bậc phước đức viên mãn, cho nên Ngài vĩnh viễn sẽ không bị hại chết, thế nhưng trong quá trình này có thể sẽ khiến Phật bị thương chảy máu, gọi là “thân Phật ra máu”. Những việc này đều là “tội ngũ nghịch”: giết cha, giết mẹ, giết A-la-hán, làm thân Phật ra máu, phá hòa hợp Tăng. Họ đã không còn thuộc về hai loại đã nói phần trước là tạo tội hay phá giới nữa. Ngũ nghịch càng nghiêm trọng nặng nề hơn cả phá giới tạo nghiệp, cũng là nghiêm trọng nhất, bởi vì họ hoàn toàn đi ngược Phật tánh, gọi là “ngũ nghịch”.
Đức Phật nói người tội này chỉ có một kết quả là đọa vào địa ngục A-tỳ, địa ngục Vô Gián, vĩnh viễn không thoát ra được. Vốn dĩ khi lâm chung có người khuyên họ niệm Phật, thế nhưng lúc ấy nghiệp chướng quá nặng, họ cảm thấy rất đau khổ, rất sợ hãi. Cho nên Phật nói, thật ra tâm họ khi ấy đã hoàn toàn mất đi công năng nhớ niệm, cả tâm tư đã hoảng loạn, không có cách nào niệm Phật trong lòng. Điều này giống như đôi khi chúng ta gặp phải sự tình nguy hiểm, trong lòng sẽ kinh hoàng lo sợ. Người này cũng như thế. Khi họ thấy địa ngục A-tỳ, bệnh khổ gì thảy đề vọt ra, hoảng loạn vô cùng, họ nghe người bên cạnh gọi họ niệm Phật, tâm họ kinh hoàng không niệm được. Nếu giờ đã loạn như thế thì bạn nói họ dùng miệng hô “Nam-mô A-di-đà Phật” là được, lòng bạn loạn thì miệng niệm Phật là được.
Có thể họ sẽ hô “cứu mạng với”, hoặc là hét “trời ơi, đau quá”, nhưng giờ đổi thành hô “Nam-mô A-di-đà Phật”. Lại không ngờ rằng, “Nam-mô A-di-đà Phật” từ miệng thốt ra như thế lại có thể tiêu trừ tội trong 80 ức kiếp.
Khi lâm chung, họ không chỉ không nhìn thấy địa ngục mà ngược lại còn thấy hoa sen vàng tựa như mặt trời xuất hiện, cũng không đến một khoảnh, không đến thời gian một ý niệm, khoảng chừng còn nhanh hơn việc chớp mắt. Vừa nãy đau khổ là nhắm mắt thốt ra Phật hiệu, khi mở mắt thì đã nhìn thấy hoa sen vàng, đã đến thế giới Cực Lạc rồi.
Một người ngũ nghịch thập ác, sắp lạc vào địa ngục A-tỳ, địa ngục Vô Gián, một kẻ đại ác không có thiện căn trong cơn hoảng loạn mà mở miệng niệm Phật thì tiêu nghiệp thấy Phật, vụt chốc đến cõi Tịnh Độ tốt đẹp nhất, vĩnh viễn giải thoát.
Cho nên, đó chính là lời Đại sư Thiện Đạo nói: “Trên suốt một đời đến mười niệm, ba niệm năm niệm Phật đến đón”. Phật A-di-đà không xét người. Bạn là người tội cũng được, mà thánh nhân cũng được, cũng không xem hoàn cảnh, ngũ trược ác thế cũng được mà địa ngục hiện tiền cũng được, cũng không nhìn bạn niệm thế nào, chuyên tâm niệm hay là niệm trong hoảng loạn, cũng không lường bạn niệm nhiều hay niệm ít, 10 tiếng Phật hiệu cũng được mà một tiếng Phật hiệu cũng được, không kịp niệm mà chỉ nghe Phật hiệu cũng được, chỉ cần là “Nam-mô A-di-đà Phật” thảy đều tiêu nghiệp cho chúng ta, ngay tội nặng nề nhất là ngũ nghịch thập ác đều tiêu trừ, để chúng ta được sanh Tịnh Độ. Kết quả đạt được sau cùng là giống hệt Phật Thích-ca Mâu-ni, đều là bậc Phước Tuệ Lưỡng túc tôn, đều là Chánh đẳng chánh giác. Mỗi người niệm Phật đều giống nhau. Vì thế Phật Thích-ca Mâu-ni mới nói: “Vì tất cả thế gian mà nói pháp khó tin này”. Trước đây Ngài tu hành trải qua ba đại a-tăng-kỳ kiếp, vất vả khổ sở trên con đường nan hành đạo mới có cách thành Phật tại đời ác ngũ trược này, thế mà không ngờ sau khi thành Phật rồi mới phát hiện còn có pháp môn niệm Phật dễ dàng như thế, đến ngay cả ngũ nghịch thập ác tại đời ngũ trược ác thế niệm một tiếng, hai tiếng “Nam-mô A-di-đà Phật” được thành tựu. Do đó ngay cả Phật Thích-ca Mâu-ni cũng cảm thán đây là “pháp khó tin”.
.........................
Dù sao kết quả sau cùng đều là cùng đến Tịnh Độ của Phật A-di-đà được viên mãn.
Nam-mô A-di-đà Phật
Негізгі бет CHÚNG SANH NGŨ NGHỊCH NIỆM PHẬT VÃNG SANH LÀ THẾ NÀO?
Пікірлер: 28