Khi còn thanh niên ta cứ cố dốc hết sức chạy thật nhanh tới đỉnh, ta quên ngắm nhìn xung quanh.
Khi chạm tới đỉnh rồi, ta lại thấy lạc lỏng và chông chênh.
Chợt nhận ra rằng, ở đó không có gì vui vẻ và chóng vánh, vừa mới thăng hoa thì đã tới giờ xuống núi.
Lúc đổ dốc, ta cứ đạp phanh, cố sống chậm nhất có thể để tận hưởng thế giới xung quanh đang dần khép lại...""
Tiếc hén! Mình ơi!
Негізгі бет Музыка Daovychi.com (0847495003)
Пікірлер