Biển Đông có lúc vơi đầy, Chứ lòng cha mẹ biển trời nào dâng. “We never know the love of a parent till we become parents ourselves” - Henry Ward Beecher- “Chúng ta không bao giờ biết được tình cảm của cha mẹ cho đến khi chúng ta trở thành cha mẹ” HOÀI NIỆM VU LAN Tháng bảy mùa thu, lá rụng vàng, Ấy mùa báo hiếu, lễ Vu Lan. Bâng khuâng nhớ đến, ân sinh dưỡng, Thổn thức tâm con, ngấn lệ tràn. Gió mùa thu, mẹ ru con ngủ, Năm canh chầy, thức đủ năm canh. Nuôi con suốt cả cuộc đời, Trái tim của mẹ, trọn tình vì con. Qua rồi cái tuổi xuân son, Thì cơ thể mẹ héo hon phai tàn. Cha dành hết mọi đắng cay, Cho con vị nhạt những ngày ấu thơ. Cha dành khó nhọc từng giờ, Đắp xây cuộc sống ước mơ gia đình. Cho con cuộc sống đẹp xinh, Cho con tất cả ân tình thương yêu. Cha đưa cả tấm lưng gầy, Chở che con được tới ngày lớn khôn. Công cha như núi như non, Hy sinh tất cả cho con nên người. Cho con cuộc sống đẹp tươi, Cho con tất cả nụ cười thế gian. Công cha như núi ngất trời, Nghĩa sâu đức mẹ ngời ngời biển đông. Núi cao biển rộng mênh mông, Làm cho hiếu đạo đáp công sinh thành. Ngày hôm ấy, mưa giăng sầu ảm đạm, Không gian buồn, trong cảnh vắng thê lương. Khói hương ơi! Sao đau đớn đoạn trường? Ngày vĩnh biệt, cha mẹ hiền hiếu kính. Cúi đầu cha mẹ thứ tha, Chữ hiếu chưa trả, xót xa nỗi lòng. Kỷ vật ngày nào, vẫn còn nguyên đó, Vậy mà bóng mẹ cha, khuất dạng nơi đâu? Trong ảo giác tìm đâu ra thật nữa, Quê nhà quạnh quẻ bóng mẹ về đâu? Chốn ngày xưa, bao kỷ niệm tình sâu, Nay tìm lại chỉ còn trong khoảnh khắc. Ta ngước nhìn không gian buồn phảng phất, Hình ảnh mẹ cha bỗng chợt hiện về. Vu Lan đến, cõi lòng con quạnh quẽ, Bóng người xưa, còn phảng phất đâu đây. Một chiều thu, con dâng bát cơm đầy, Tình nghĩa ấy, mẹ ơi bao thắm thiết. Phương trời này, con ngậm ngùi rơi lệ, Đức cù lao, …. Cõi nhân thế như trò mộng ảo, Chuỗi thời gian tựa bóng bạch câu. Người đời ngẫm có bao lâu? Tử sanh là một nhịp cầu phải qua. Ai còn mẹ, xin đừng làm mẹ khóc! Đừng để buồn trong mắt mẹ, nghe không! Nam mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát! Minh Phát ghi nhận từ clip “Hoài Niệm Vu Lan” của Thượng Tọa Thích Nhật Từ, giọng đọc của chị Phật tử Giác Diệu Thanh, ngày 10.08.2018 (nhằm ngày 29 tháng 06 Mậu Tuất). Tiết Vu Lan, bâng khuâng nhớ Cha, ơn dưỡng dục. Mùa báo hiếu, ngùi ngùi thương Mẹ, đức cù lao! Minh Phat Saigon ngày giãn cách xã hội thứ 36 theo chỉ thị 16. Thứ bảy, 14.08.2021 (mùng 07 tháng 07, năm Tân Sửu)
@ngt7951
5 жыл бұрын
quá tuyệt vời
@69giacdieutram3
2 ай бұрын
🙏🙏🙏 NamMo Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát Ý nghĩa mùa VuLan nặng tình yêu thương❤️ Tri ân sâu sắc bậc SinhThành và các bậc Thầy đã dìu dắt con nên Ngừoi 🙏❤️
@vanpham-ou8kw
3 жыл бұрын
cho xin lời văn được không ạ . A Di Đà Phật.
@YKienCuaTui
6 жыл бұрын
Giong đọc thật tuyệt vời
@phongthanh-mk8pq
4 жыл бұрын
Cho xin giong nguoi doc di ban
@taydu8781
5 жыл бұрын
Bài viết hợp với hoàn cảnh xã hội khi công nghệ chưa phát triển. Còn nếu cho lớp trẻ nghe bài thoại này thì thật khó hồi tưởng và khơi lòng hiếu thuận được. Chúng làm gì biết lời ru của mẹ, làm gì biết quạt nan mùa hè, nhà thành phố mấy ai mà có ngõ, có đứa sanh ra đã uống sữa bột thì sao hiểu được hai từ sữa mẹ...? "Thật là: cái họa của việc rập khuôn văn chương"
Пікірлер: 11