Đôi ta như ngãi Phan Trần
Khi xa ngàn dặm, khi gần nên đôi
Thà rằng chẳng biết thời thôi
Biết đâu thanh vắng mà ngồi thở than
Ai ơi! Những nhời người ngoan
Nhớ thương em xin để dạ vàng
Năm canh gối chiếc, lòng càng ngẩn ngơ
Ngọn đèn khuya khi tỏ khi mờ
Buồn trông con nhện còn chờ mối ai
Ai ơi, ngày xuân nay hãy còn dài
Muốn cho mai trúc sum vầy
Xin người đừng vui chốn ấy, người quên chốn này
Негізгі бет Đôi ta như ngãi Phan Trần - Dân ca Quan họ Bắc Ninh lời cổ - Liền chị Chu Phương Anh
Пікірлер