Ngày hôm nay của em thế nào? Còn đợi mong điều gì hay sao? Còn để những nỗi buồn dằn vặt như một thói quen Còn nhung nhớ đến anh rồi nhận ra mình chẳng thể quên Có lẽ ta chẳng thể bên nhau nữa rồi phải không em ơi? Có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em còn mưa thì cứ rơi Anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi Đành làm một áng mây lửng lơ giữa trời Lặng nhìn em phía bên đời Anh biết em chịu đựng đủ rồi Xin lỗi anh không thể giữ lời
Anh đã buông bỏ hết những quá khứ của ngày xưa Anh cũng chấp nhận Những chuyện mình khóc dưới màn mưa Anh từng hi vọng Sẽ được cùng em dạo quanh ở trên con phố nhỏ Sao giờ chỉ còn mình anh đứng giữa con đường cùng với câu hỏi đó Tại sao em đi?, không một lời từ biệt Rằng anh đã biết Hi vọng "chờ đợi" rồi phải chấp nhận "tự tuyệt" Ai trong chúng ta đều phải tiếc nuối Đó lại chính là "kỉ niệm" Và chọn buông tay là điều cuối cùng Anh xem đó là điều hiển nhiên chúng ta sẽ khóc, vì những thứ làm ta cười Rồi ta sẽ yêu, như đứa nhóc mới lên mười Từ lần cuối ta tâm sự với nhau về những câu chuyện buồn vui Bây giờ chỉ còn mình anh ở lại cùng với dằn vặt dây dứt không nguôi
@ntth925
10 ай бұрын
K rap đi ạ
@phonglinh2856
Жыл бұрын
Bài hay mà tone gốc thì thấp quá tone nữ thì cao quá 🥲
Пікірлер: 15