---NẾU MỘT MAI----
Nếu một mai ... thôi không làm thơ nữa
Thả hồn thơ, nhờ gió chở ra khơi
Gieo vào lòng đại dương xa vời vợi
Cho canh dài không thổn thức, chơi vơi.
Nếu một mai...đã hết rồi chờ đợi
Ánh dương tàn, le lói chút hoàng hôn
Chỉ còn đây khoảng trống của tâm hồn
Dư âm buồn...chiều phố vắng, mưa bay.
Nếu một mai, ta là người thất bại
Cũng xin đành chấp nhận lấy thương đau
Chúc cho ai hạnh phúc mãi đẹp màu
Kể từ ngày...tình ấy chết trong nhau.
Luyến ái xưa, ngày tháng cũ, nhạt nhòa
Còn chút gì đọng lại dấu yêu qua
Canh trường vắng có khi nào thầm gọi
Cố nhân ơi...người ở tận phương nào...
Chim xa cành còn thương cây nhớ cội
Người xa rời...cho nỗi nhớ mồ côi
Cả ánh mắt cũng nhìn nhau rất vội
Lỡ vô tình ta chạm lại, bồi hồi.
Rồi mai đây...trên đường đời muôn lối
Chỉ riêng mình, cô độc cánh thiên di
Dòng thơ xưa, cũng cạn rồi thi vị
Chuyện tình buồn, cứ để gió cuốn đi...
Негізгі бет NẾU MỘT MAI
Пікірлер