NAM GIANG ƠI YÊU LẮM QUÊ MÌNH
Sáng tác: Phan Thanh Chương
Về Nam Giang quê mình,
Ta đi giữa miền quê yên bình.
Nghe câu ca ngọt lành ai hát.
Gió thông reo ngân nga điệu nhạc
Đại Huệ trăng bồng bềnh giát bạc,
Động Tranh lồng bóng mẹ tiếng thoi đưa.
Về Nam Giang, về quê hương Nam Đàn Quê Bác,
Ta thêm yêu mảnh đất quê mình.
Ơi Nam Giang, Quê mình đây,
Nhớ một thời vắt vẻo lưng trâu.
Như rái cá ao sâu, nước da nâu, thơm nức mùi rơm rạ.
Thương mẹ tảo tần hết chợ Cầu chợ Sáo,
Cha lần theo Eo Gió củ khoai hà nuôi con,
Mần răng mà nguôi quên, ai nỡ đành nguôi quên.
Xa quê nay trở về, như lạc vào cổ tích,
Một bức tranh quê bức tranh huyền thoại,
Nam Giang ơi, con òa vào giấc mơ.
Giữa thênh thang con đường quê
Thả hồn mình theo mỗi bước chân đi.
Trong hương lúa thơm, nón em trao sóng sánh chiều sông Đào.
Anh vào hầm lò cho tầng cao cao mãi
Ngôi trường thêm xinh tươi, làng quê mình đông vui
Hạnh phúc đời sáng tươi, mơ ước về tương lai.
Nam Giang quê chúng mình, thênh thang trên đường mới.
Càng thêm lắng sâu bao la tình mẹ,
Tiếng thoi đưa, lay động, triệu triệu trái tim, đồng bào.
Ôi biết mấy tự hào, Quê mình đây nặng tình nước non.
Ta thêm yêu, yêu lắm Nam Giang quê mình.
Ta thêm yêu, yêu lắm Nam Giang quê mình.
Негізгі бет NAM GIANG ƠI YÊU LẮM QUÊ MÌNH
Пікірлер: 3