Đường Giải Thoát 2 - của Ngài Thanh Sĩ - Thầy Thích Huệ Duyên tụng
Thói quen từ trước nổi lên
Thường nghiêng theo dử, ít nghiêng theo lành
Sự cảm nhiểm kết thành nhiều kiếp
Cho nên khi gặp dịp nở liền
Nghề nào kiếp trước đã chuyên
Kiếp này nghề ấy người liền hiểu ngay
Luân hồi có khi dài, khi ngắn
Có khi vừa chết đặng ít ngày
Thì liền bị dắt đầu thai
Làm người trở lại, nhớ ngay kiếp người
Nếu bị nghiệp sanh nơi cầm thú
Sống theo loài rừng rú ngu đần
Sau dù trở lại nhân thân
Dể quen tánh thú, nhiều hơn tánh người
Những tạp-quán hồi thời quá khứ
Nếu như không cơ hội chạm va
Thì là khó nổi nhớ ra
Thói quen nằm mãi nơi nhà nghiệp duyên
Nếu ma quỉ sanh lên nhân loại
Dể cảm theo cái thói quỉ ma
Chánh đường nếu chẳng xông ra
Thì là dễ bị đường tà cuốn lôi
Đã sanh được làm người rất quý
Thường được nghe dạy, chỉ tu hiền
Gần đường về Phật, về Tiên
Không tu, sau khó trở nên làm người
Để sanh lạc vào nơi cầm thú
Không được nghe khuyên nhũ lời lành
Thì không được biết tu hành
Tất còn chịu kiếp tử sanh lâu dài
Nạn ấy lớn hơn tai nạn khác
Cũng là điều hình phạt tối cao
Để cho cửa thú lọt vào
Giấc mơ dài biết ngày nào tỉnh ra
Giới ma quỷ cũng là đại nạn
Kiếp sống như là rán là mây
Tiêu tan chẳng có hẹn ngày
Thường cam đói khát giận gây trong lòng
Tánh oán ghét đã xong cực độ
Nên thường gây đau khổ cho người
Không kiêng Phật, chẳng kể Trời
Khiến cho nghiệp ác càng hồi thêm cao
Xưa kia có một trào vua nọ
Có một ông quan võ bất lương
Mỗi lần đi đến thôn hương
Bắt dân làng phải nộp lương, nộp tiền
Bò heo có, phải khiêng đến nạp
Có gái xinh, phải dắt tới hầu
Bắt dân làm việc ngựa trâu
Lớp thì bị giết, bị tù thảm thương
Gặp già cả, không nhường, không nể
Thấy tăng sư, chẳng lễ, chẳng chào
Rất là ngạo mạn, tự cao
Không tin quả báo, chẳng nao tuần huờn
Một hôm nọ, sau cơn yến tiệc
Bổng nhiên ông thổ huyết chết đi
Sanh làm ngạ quỷ tức thì
Mặt mày xấu xí dị kỳ hình dung
Cổ quá nhỏ, vật không nuốt chạy
Bụng thì to bằng cái bụng trâu
Ngày đêm đói khát buồn rầu
Vất vơ chẳng có chổ nào ẩn thân
Cơm vừa đút tới mồm thành lửa
Nước ngậm vào miệng hóa dầu sôi
Làm cho phỏng lưởi cháy môi
Chịu điều đau nhức tanh hôi suốt đời
Trả quả lúc làm người tiền kiếp
Nhưng thường không được biết tỉnh ra
Ôm lòng oán hận sâu xa
Càng làm cho kiếp quỷ ma kéo dài
Con ơi! Lấy chuyện này để biết
Những hành tung tiền kiếp mất đâu
Làm cho thiên hạ đau sầu
Là gây hậu quả độc sâu cho mình
Quan ấy lúc sanh binh oai khí
Khi thác rồi làm quỷ đói đau
Người đời thử nghĩ thế nào
Có nên ham thứ hùng hào ấy không?
Chỉ một lúc thỏa lòng ham hố
Mà để cho đau khổ muôn đời
Là điều nên nhịn con ơi
Ăn quen khó nhịn, nhịn thời cũng quen
Có quả báo, nên khuyên hướng thượng
Không đáo đầu ai khuyến trừ tà
Chết rồi tội mới thấy ra
Chừng ni có hối cũng là muộn thay
Chỉ sơ lược một vài nhân quả
Cho người đời nhớ có trả vay
Để mà uốn nắn cho ngay
Ngõ hầu tránh cái hậu lai bất lành
Phải sáng suốt, cứu mình bớt khổ
Đừng ngu mê, tông tổ lây sầu
Nếu mình tu đắc đạo mầu
Tổ tiên cha mẹ cũng chầu Như Lai
Trời một mặt sáng đầy thiên hạ
Cầu một cây đưa cả muôn người
Tu là việc lớn con ơi
Cứu cha mẹ được, độ người cũng xong
Trái Nguơn hạ đã hồng sắp rụng
Mau chọn nơi gieo giống trường sanh
Mê đời cặn bả hôi tanh
Hại mình thì có, cứu mình thì không
Đời chém giết vì lòng ghen ghét
Đời lưu manh vì việc tham lam
Có rồi mà vẩn còn ham
Ham tài, ham sắc, ham làm công danh
Thấy người được, còn mình không đuợc
Xô đẩy nhau, bắt chước cho hơn
Thường tranh cạnh việc bất nhơn
Là đời hiện tại gọi tân phong trào
Quá vật chất, quơ quào bất kể
Quá xa hoa, tội lệ không kiêng
Đua nhau cướp lợi tranh quyền
Ấy là thế giới kim tiền ngày nay
Con cái chẳng đoái hoài cha mẹ
Vợ chồng không gìn lẻ ái ân
Bội thầy, phản bạn, lừa dân
Cảnh này đã diễn xa gần thiếu chi
Chẳng đạo lý hơn gì chuối háp
Không luân thường nào khác heo tơ
Chuối không ruột chẳng ai nhờ
Heo lo ăn ngũ để chờ phân thây
Đạo lý chẳng khác cây thước mộc
Luân thường như là chốt với đinh
Thước không, nhà khó ráp thành
Chốt đinh nếu thiếu thì hình rã mau
Đạo lý trọng thế nào đủ biết
Luân thường là cần thiết dường bao
Ở đời bất luận người nào
Nên gìn đạo lý, nên trau luân thường
Người hơn vật biết đường đạo lý
Người giá cao nhờ nghĩ luân thường
Dù cho thông-thái, phú-cường
Nếu không đạo lý luân thường đáng khinh
Kẻ chỉ biết lo mình vinh hạnh
Mặc cho ai sống cảnh khốn nàn
Người đừng tưởng thế là ngoan
Gặp khi tối lửa tắt đèn kêu ai
Giửa nhơn loại có dây quan hệ
Việc lớn cho đến bé nhờ nhau
Trong đời bất cứ hạng nào
Tự mình cung cấp không sao hoàn toàn
Ngay như cái thân đang sống đó
Được sanh ra nhờ có mẹ cha
Những điều phụ thuộc khác ra
Là nhờ tất cả người ta giúp vào
Ơn cha mẹ làm sao chẳng nhớ
Ơn mọi người há nở đành quên
Dù sao cũng rán đáp đền
Mới không hổ phận sanh lên làm người
Được lành chớ khinh cười kẻ rách
Được sang đừng kiêu cách người hèn
Website: www.chanlyhay.com
Facebook: / nhungchanlyhay
KZitem: / @chanlyhay379
Негізгі бет Đường Giải Thoát 2 - Ngài Thanh Sĩ - Thầy Huệ Duyên tụng
Пікірлер: 13