“Văn hóa Phương Tây thiên về khuyến khích. Văn hóa Việt Nam thiên về chỉ trích.”
Nguyễn Ngọc Ngạn có nhớ một câu mà mình nhớ hoài.
Khi suy ngẫm lại, mình tự hiểu vì sao.
Từ nhỏ, chúng ta luôn bị la. “Sao mày *** vậy”
Ở nhà, chúng ta luôn bị cha mẹ đem ra so sánh với con cái hàng xóm.
Ở trường, thầy cô thường xuyên phê bình và so sánh với bạn học khác.
Không phải ai cũng vậy, nhưng cái tư duy đại chúng là như vậy.
Nếu bạn tìm hiểu về lịch sử của đất nước, có một yếu tố nữa thúc tinh thần GATO. Mình xin không nói ở đây vì dễ cãi lộn.
Dần dần, nó được tích lũy thành một lối tư duy và văn hóa. Mỗi lần thấy ai đó đạt được thành tựu gì, chúng ta sẽ ngay lập tức soi mói để dìm.
Cái tác hại của tư duy này là:
Nó tạo sự tiêu cực không cần thiết.
Nó khiến bản thân trở nên khó chịu với thành công của người khác.
Nó không khuyến khích sự cởi mở và gắn kết.
Trước đây, mình cũng bị nhiễm tư duy này. Giờ thì hết rồi.
Ở Úc, người ta ít khi nào dìm hay GATO. Trẻ em được khuyến khích làm sai, người nhập cư được khuyến khích nói tiếng Anh chưa đúng ngữ pháp để được sửa. Nếu có ý kiến hay ý tưởng, bạn được khuyến khích chia sẻ.
GATO và dìm hàng thực sự độc hại. Giải thích vì sao…
Негізгі бет Người Tây khuyến khích, người Việt chỉ trích?
Пікірлер: 124