Chúng tôi không nghĩ rằng thời gian lại trôi nhanh đến như vậy!
Năm qua đi…tháng qua đi…
Dẫu bé dại đến đâu cũng chẳng mấy chốc mà khôn lớn.
Hôm nay hóa thành hôm qua.
Hiện tại hóa thành quá khứ.
Kỉ niệm học trò hóa thành kí ức áo trắng- ngọt ngào và hoang dại.
32 cô gái. 4 chàng trai. 1 người mẹ.
Chúng tôi gọi đó là nhà- nơi chúng tôi đã lớn lên.
Nơi có những bờ vai để chúng tôi dựa vào lúc mệt mỏi. Nơi có những bàn tay kéo chúng tôi khỏi những chông chênh nỗi buồn. Nơi có những khoảng xanh để chúng tôi trải mình sống và yêu thương.
Đôi khi chúng tôi ước đừng phí thời gian vào những giận hờn, hiềm khích; vào những đắn đo tính toán;…Chỉ để được ôm trọn những giây phút còn lại dưới mái trường hồng này thôi!
Sau này nếu phải ra đi, mà nhất định là sẽ phải ra đi để vùng vẫy trong biển đời ngoài kia, chúng tôi nhất định sẽ lại tìm về tổ ấm của mình- nơi trái tim mỗi QH-ers vẫn luôn đập rộn ràng khi nghĩ về!
Cảnh còn ở thực tại
Người còn ở tương lai.
Nhưng kí ức chỉ còn trong dĩ vãng.
Chỉ mong mỗi người có thể tạo nên những đóa hoa dĩ vãng đẹp nhất, để nó mãi mãi nở rộ trong tim…
“Một lần là học sinh Quốc Học, thì cả đời là học sinh Quốc Học!”
- by XV (12-15)
Негізгі бет [Official] Quốc Học - muôn nẻo đường về - XV (12-15).
Пікірлер: 13