Chợt nhớ ra một câu của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư mà mình rất hay ngẫm nghĩ :
“Ở hai bên con đường một chiều đi tới miền khuất mặt, nhiều thứ đẹp lắm, chạy nhanh thở gấp thì không thấy được đâu.”
Bạn thì sao? Bạn có còn tận hưởng việc mình đang được làm điều mình từng mong ước không?
Có khi nào bạn mải mê đến nơi tiếp theo mà quên rằng nơi bạn đang đứng là nơi bạn từng mơ? Có khi nào bạn mải mê trở thành phiên bản con người tốt đẹp hơn mà quên mất rằng bạn đã trở thành con người mình từng mơ ước?
Có khi nào bạn cũng quên mất như mình không?
Негізгі бет Sao lại thích chạy xe máy? Sao không đi ô tô cho khoẻ? | Story 03
Пікірлер