THẦY NGUYỄN VĂN THÀNH
HIỆU TRƯỞNG CỦA NHỮNG NGÀY GIAN KHÓ (1968 - 1971)
Thầy Nguyễn Văn Thành, quê quán ở Hưng Yên, là Hiệu trưởng thứ 3 của trường cấp II - III Lai Châu. Thầy nhận nhiệm vụ quản lý nhà trường trong hoàn cảnh cuộc kháng chiến chống Mĩ, cứu nước đang ở trong giai đoạn ác liệt. Nhân dân miền Bắc gồng mình chống lại cuộc chiến tranh phá hoại lần thứ hai của đế quốc Mĩ. Mái trường tranh tre nứa lá ở nơi sơ tán tại xã Pa Ham cũng bị ảnh hưởng nặng nề. Máy bay Mĩ lướt qua, đạn bom dội xuống là thầy cô và học trò lại vất vả. Thầy Thành cùng Ban giám hiệu quyết không để chiến tranh làm ảnh hưởng đến việc dạy học của nhà trường. Sáng học tập, chiều lao động. Trên đỉnh núi cao sương mờ, ẩn dưới vòm xanh của cây rừng, trong tiếng đạn bom gào thét, thầy cô vẫn miệt mài giảng dạy, trò vẫn say sưa học tập. Khó khăn gian khổ nhưng phong trào học tập vẫn rất sôi nổi. Những bông hoa điểm 5 đỏ chói (thời đó sử dụng thang điểm 5) vẫn lung linh trên bảng thi đua của các lớp. Những học sinh xuất sắc luôn được vinh danh trong các buổi chào cờ, là tấm gương sáng cho học sinh trong trường học tập. Phong trào văn nghệ vẫn luôn sôi nổi dưới sự dẫn dắt của thầy giáo dạy nhạc Nguyễn Như Côn. Vào các buổi chiều, thầy trò lại cùng nhau chặt tre, cắt gianh sửa chữa, gia cố lại phòng học, tỉ mẩn nhặt từng hòn đá, san vườn, cuốc xới để có những luống đất nhỏ xinh trồng rau cải thiện đời sống.
Bước sang học kỳ II năm học 1968 - 1969, vừa qua Tết nguyên đán, giáo viên và học sinh vội vã trở lại với công việc dạy và học thì có lệnh từ trên xuống nhà trường khẩn trương dời khỏi nơi sơ tán ở Pa Ham để di dời đến địa điểm mới ở khu Bản Ổ thuộc xã Lay Nưa, huyện Mường Lay (nay là Bản Ổ, thuộc xã Lay Nưa Thị xã Mường Lay)
Thầy Hiệu trưởng Nguyễn Văn Thành họp Ban giám hiệu, Hội đồng giáo dục bàn phương án di dời sao cho hiệu quả. Một số thầy cô được cử đến địa điểm mới quan sát tình hình, sau đó sẽ chia giáo viên và một số học sinh đi trước dựng tạm lán trại để chuyển cơ sở vật chất của nhà trường xuống. Thầy Thành yêu cầu giáo viên chủ nhiệm ổn định tình hình học sinh trong nhất là học sinh nội trú, quản lý học sinh lớp mình trong thời gian di chuyển vì quãng đường khá xa gần ba chục km lại khó đi. Ngay trong tháng 3 năm 1969, sau bao nỗ lực vất vả trường đã chuyển về địa điểm mới an toàn. Tại địa điểm mới thầy trò nhà trường lại đối mặt với bao nhiêu khó khăn vất vả. Thầy Nguyễn Tùng Lâm giáo viên Địa lý của trường khi đó đã miêu tả “Ở trường, lớp học thời đó là lán, vách nứa tranh tre do thầy trò dựng lên. Bữa ăn của thầy trò là sắn cõng cơm, bo bo thay gạo, muối trắng chấm rau rừng. Thầy cô phải soạn giáo án đêm khuya, sương lạnh với ngọn đèn dầu leo lét...” Rồi rất nhiều học sinh nghe theo tiếng gọi của Tổ quốc, rời ghế nhà trường xách ba lô vào chiến trường. Những buổi chia tay đầy lưu luyến ấy là nguồn cảm xúc dạt dào để thầy Nguyễn Như Côn viết lên những lời ca tha thiết trở thành bài hát truyền thống của nhà trường
Hẹn ra trường cất cánh bay cao
Hẹn ra đi bất cứ nơi nào
Hải đảo vời hay biên giới
Tổ quốc đêm hè vẫn đầy sao
… Quân Mỹ còn gieo rắc bao đau thương
Đoàn ta đi đi khắp chiến trường
Từ trong chiến hào trên mâm pháo
Hay chốn biên phòng nơi đảo xa…
Ba năm làm Hiệu trưởng tuy thời gian không dài nhưng sự cống hiến của thầy Nguyễn Văn Thành cho trường không hề nhỏ. Thầy đã lãnh đạo nhà trường tập trung xây dựng cơ sở vật chất cho việc dạy và học ở hai địa điểm Pa Ham và Bản Ổ. Thực hiện việc di dời trường từ nơi sơ tán về địa điểm mới an toàn. Ổn định đời sống giáo viên và học sinh. Xây dựng khối đoàn kết nội bộ vững chắc trong tập thể sư phạm nhà trường. Đảm bảo công tác dạy và học với kết quả là thầy dạy tốt, trò học tốt, nhiều học sinh ưu tú của các khóa học từ 1968 đến 1971 đã thành đạt. Hè năm 1971, thầy chuyển công tác về Hà Nội, giao lại nhiệm vụ xây dựng và phát triển nhà trường cho các thế hệ sau.
Nguồn: Cô giáo "Hoàng Thị Hồng Thảo
Негізгі бет Музыка Thầy: Nguyễn Văn Thành - Hiệu trưởng của những ngày gian khó (1968-1971)
Пікірлер