Tôi rất thích nghe những mẫu chuyện như Công Tử Vượt Biên. Nó sống động khiến tôi nhớ Saigon vào những năm sau 1975. Câu chuyện này rất hay vì nó bao gồm tất cả bối cảnh xã hội sau 1975: xầm xì to nhỏ câu chuyện vượt biên ở khắp nơi, tổ chức Đoàn trong trường học theo dõi sát tư tưởng của học sinh, câu chuyện tình yêu nam nữ vẫn cứ tiếp diễn bất chấp cuộc sống đầy dẫy khó khăn, áp lực. Câu chuyện này còn đọng lại trong tôi là TÌNH NGƯỜI, làm tôi chợt nhớ câu “ ở hiền gặp lành “ của gia đình tác giả. Cứu nhân, nhân trả ơn là điều mà gia đình Công Tử Vượt Biên dành cho con trai ông tổ trưởng dân phố đã cưu mang kẻ chưa gặp thời mà không sợ bị liên lụy. Câu chuyện thật vui, nhiều chỗ mắc cười quá nhưng đoạn kết hơi tiếc một chút vì chuyện hôn nhân của chàng Công Tử Vượt Biên.
@NhanNguyen-dc5xu
3 ай бұрын
Cảm ơn Tài Nguyễn, bạn đã chuyển tải bài viết của tác giả Lê Như Đức thật sống động đưa người nghe quay về miền ký ức mà lòng dạt dào cảm xúc miên man. Thankyou verymuch !
@quangnhatle2259
3 ай бұрын
Cám ơn Lùn Mả Tử viết rất có duyên qua giọng đọc của Tài Nguyễn thì câu chuyện trở nên càng thú vị.
@krisyta4486
2 ай бұрын
Lắng nghe thật xót xa. Quá thương tiếc các Anh Hùng đã bỏ thân xác bảo vệ cho Quê Hướng MNVN thanh kính Tri ơn
@ThaiNguyen-ex3kh
3 ай бұрын
Cám ơn Văn Chương Miền Nam và Tác Giả Lê Như Đức cùng Dom diễn đọc .
@ngocduc3924
2 ай бұрын
Cam on tac gia va nguoi dien doc. Mot cau chuyen ket thuc hay ma toi thích nghe.
Пікірлер: 13